Bí Mật Tầng Trên Tầng Dưới

Chương 4: Thoải mái không? (H)

/107


Chương 4: Thoải mái không? (H)


Chàng trai dùng miệng liếm âm hộ của cô, liếm bằng lưỡi và mút vào, hút toàn bộ dâm thủy của cô.


Tiếng hút rất lớn khiến Phó Nhàn Linh lại chảy ra rất nhiều dâm thủy, cô cắn ngón tay, bất lực mà ngưỡng cổ, khoái cảm ập tới khiến cô hít thở không thông.


Cô duỗi tay đẩy đầu cậu ra, đột nhiên miệng của chàng trai ngậm lấy hột le của cô, đầu lưỡi xẹt qua vài lần, cô giống như con cá bị ném lên bờ, cơ thể run lên.


Cậu nâng nửa người cô lên, chôn cả khuôn mặt vào âm hộ của cô, dùng lưỡi nhận lấy hai nhụy hoa môi liếm láp, lại hôn lên hột le đang cứng của cô.


Tay khác xoa nắn hai bầu ngực của cô, bị khoái cảm vây quanh, cơ thể Phó Nhàn Linh run lên liên hồi.


“Chị……” Chàng trai rốt cuộc cũng mở miệng, giọng nói khàn khàn, “Trong nhà chị có cái đó không?”


Phó Nhàn Linh không nghe tiếng cậu nói, cô mơ mơ màng màng suy nghĩ, mới chỉ tay vào cái tủ ở bồn rửa mặt, trong ngăn kéo có đựng bao.


Cậu đứng dậy lấy, cái quần đã đỉnh thật sự cao.


Khi quay lại cậu xé gói bao cao su ra, kéo quần xuống và quần lót, côn thịt đỏ tím lộ ra ngoài.


Phó Nhàn Linh căn bản không nghĩ tới một chàng trai sạch sẽ như vậy, lại có một côn thị vừa dài vừa thô như vậy.


Cô nuốt nước bọt, chỉ cảm thấy đầu mình càng choáng hơn.


Chàng trai bước tới cô không biết mình cao bao nhiêu, cậu cúi người lại gần cô như một con thú to lớn đang bao lấy bao, cậu bế cô lên thành bồn tắm, sau đó đeo bao vào, đỡ lấy côn thịt tiến vào phía sau cô.


Dâm thủy rõ ràng ra rất nhiều, nhưng cơ thể cô lại căng thẳng tới mức muốn vỡ ra, côn thịt còn chưa tiến vào hết thì hai chân của cô đã mềm mũn, hơi trượt xuống.


Chàng trai ôm eo cô, thở hổn hển nói, “Chị…… Chị thả lỏng một chút……”


Bụng dưới của cô hơi nhô, giọng nói nức nở, “Quá lớn, căng đến mức khó chịu……”


“Thực xin lỗi……” Cậu nhỏ giọng nói, sau khi lui ra ngoài, trấn an cô bằng cách hôn lên lưng cô, Phó Nhàn Linh nghĩ mình giống như khi dễ người khác.


Cô cắn môi quay đầu nhìn cậu, khuôn mặt chàng trai vẫn còn đỏ, trán đổ đầy mồ hôi, đôi mắt của cậu đen nhưng cũng rất sáng, thấy cô quay đầu lại cậu cúi người hôn lên môi cô.


Cô xấu hổ nói: “Cậu…… Vào đi.”


Chàng trai hơi nhếch môi, từ từ đẩy côn thịt vào cơ thể cô cho tới khi bụng dưới tê dại. Anh dừng lại hít một hơi, nắm lấy eo cô di chuyển hai lần, giọng nói khàn khàn: “Chị, nếu không thoải mái thì nói em.”


Hai tai cô đỏ lên, cô muốn rên lên, lại bị tiến vào nên phát ra tiếng rên rỉ quyến rũ.


Có thể là do say, cô từ trước tới nay chưa từng rên trên giường, nhưng đêm nay lại bị một cậu nhóc nhỏ hơn mình vài tuổi, bị làm tới mức rên rỉ.


Tiếng rên rỉ của mình khiến cô cảm thấy vừa xấu hổ vừa thích thú.


Chàng trai nói chuyện rất ôn nhu, nhưng bộ phận sinh dục lại thô bạo, tốc độ tiến vào rất nhanh, lực đạo càng mạnh, cậu se se đầu vú của cô, cúi đầu hôn lên sống lưng của cô, ra sức thúc vào âm hộ của cô.


Khoái cảm bị dập tắt, Phó Nhàn Linh nắm lấy thành bồn tắm và hét lên, “A…… Không cần…… Đừng làm vậy…………”


Bụng dưới của cô vừa đau vừa căng khi bị tiến vào, chàng trai sau lưng cô thúc vào mấy chục lần, bỗng nhiên chàng trai cắn nhẹ lên vai cô.


Cả hai đều lên đỉnh cùng lúc.


Cơ thể cô mềm mũn, chàng trai xoay người cô ôm cô vào lòng, cúi đầu hôn lên môi cô.


“Chị.” Giọng cậu đặc biệt khàn, nhưng đôi mắt lại rất sáng, cười hỏi cô: “Thoải mái không?”


Cô có chút xấu hổ, nương cơn say, mơ hồ nói: “Thoải mái, đặc biệt…… Thoải mái.”


Cậu cười rộ lên lộ ra hai chiếc răng nanh, đôi môi nóng bỏng ở trên vai cô há miệng cắn nhẹ lên vai cô, giống như những cặp tình nhân đang thân mật với nhau, cậu cúi đầu hôn lên xương quai xanh của cô.


Thanh âm khàn khàn hỏi: “Chúng ta làm một lần nữa được không?”


(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~



/107