Tổng Tài Cường Sủng: Bà Xã Thật Ngọt Ngào

Chương 9.1: Cảm thấy hứng thú với cô

/1384


Chương 9.1: Cảm thấy hứng thú với cô

Tuy trước kia từng gặp mặt một lần, nhưng thời gian đã trôi qua lâu lắm rồi, Ninh Sơ đã sớm không nhớ rõ nhân vật tên Dung Cẩn Ngôn này.

Án tượng về anh, cũng chỉ có từ ngày hôm qua lúc ngồi máy bay đến hôm nay lúc đến club.

Anh lạnh nhạt kiệm lời, nội liễm ổn trọng, một ánh mắt, có thể khiến cho người ta sợ hãi.

Ninh Sơ biết rõ mình không phải là đối thủ của anh, nhưng tính tình cô chính là như vậy, càng khó cô càng thích khiêu chiến.

Cô không đẩy anh ra, cười đến là duyên dáng yêu kiều, "Không phải anh Dung không có hứng thú với tôi sao?"

Dung Cẩn Ngôn nắm chặt lấy bàn tay còn đang lộn xộn trên ngực anh.

Anh chỉ dùng khoảng nửa sức, nhưng đối với Ninh Sơ mà nói, đã là độ mạnh không thể chịu nổi.

Xương tay sắp bị anh bóp nát.

Miệng cô cứng đờ, trên gương mặt xinh đẹp hơn phân nửa là sự tức giận.

Muốn hất tay anh ra, nhưng có hất thế nào cũng không được

Chống lại cặp mắt thâm thúy âm trầm của Dung Cẩn Ngôn, cô há miệng thở dốc, vừa định nói chút gì đó thì Dung Cẩn Ngôn đột nhiên cúi đầu, đến gần cô.

Gương mặt điển trai, gần trong gang tấc, chóp mũi gần như dính lên chóp mũi cô, trước mắt bị phủ một bóng đen, cô không thấy rõ vẻ mặt anh, chỉ có thể nhìn thấy dưới hàng mi dài, là đôi mắt đẹp nhưng mang theo đầy rẫy nguy hiểm.

Ninh Sơ nín thở, tim đập cực nhanh, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Hơi thở mát lạnh thoang thoảng mùi thuốc lá đánh úp, quấn quanh bên chóp mũi, mang theo hoocmon nam tính đặc trưng của đàn ông.

Ninh Sơ cố gắng rút bàn tay sắp gãy ra khỏi tay anh, nhưng không được, cô nhếch cái cằm tinh xảo, không lùi bước mà nhìn thẳng anh.

Cô thấy được khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp ngang ngược của mình trong mắt anh.

Dung Cẩn Ngôn nhếch môi cười như không cười, trong mắt lại chỉ có sự lạnh lùng, "Muốn tôi hôn cô?"

Ninh Sơ bật cười, "Hình như là anh Dung không cho tôi ra khỏi thang máy thì phải?"

Dung Cẩn Ngôn vươn ngón tay thon dài, nâng cằm cô lên, "Biết nói người đàn ông không được có kết cục gì không?"

Trong giọng nói lạnh nhạt của anh lộ ra nguy hiểm.

Ninh Sơ cười giảo hoạt, giống như chú hồ li, "Không biết."

Vừa dứt lời, đôi môi lạnh bạc của anh phủ xuống.

Ninh Sơ chờ gần hơn mười giây, đầu ngón tay cuộn lại chống lên ngực anh, cô cố nén cảm giác không thoải mái trong ngực, muốn đẩy ra, nhưng do dự vài giây, đầu ngón tay lại đổi thành níu lấy áo sơ mi của anh.

Cô nhắm mắt lại, định hôn trả anh.

Nhưng gần như trong nháy mắt đó, môi dưới truyền đến cơn đau đớn.

Người đàn ông rời khỏi đôi môi hãy còn đang chảy máu, môi mỏng ghé đến bên tai cô, tiếng nói khàn khàn lạnh lùng, "Tôi được không?"

Vành tai trắng nõn của Ninh Sơ không khỏi đỏ ửng, cô muốn cười, cũng cố tỏ vẻ điềm nhiên nói, "Tôi chỉ hỏi anh có được không, chứ chưa từng nói anh không được."

Dung Cẩn Ngôn đứng thẳng người, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Ninh Sơ, "Tôi không phải người tốt, nhưng tôi cũng không muốn cô. Biết vì sao không?"

Ninh Sơ cắn môi, trong lòng có dự cảm, lời nói kế tiếp của anh sẽ rất khó nghe.

Quả nhiên, anh nói - -

"Bởi vì tôi chỉ cần người phụ nữ sạch sẽ."

…………


/1384