Tổng Tài Cường Sủng: Bà Xã Thật Ngọt Ngào

Chương 3: Thanh danh hư hỏng

/1384


Chương 3: Thanh danh hư hỏng

"Bà chủ, bà đừng nói cô hai như vậy..."

Thím Phúc còn chưa nói xong, đã bị giọng nói the thé của Đinh Mạn Lệ cắt ngang, "Một người làm như bà có tư cách gì mà lắm miệng? Chuyện phòng bếp làm xong chưa? Nếu còn lười biếng, cẩn thận tôi cho bà cút khỏi nhà họ Ninh!"

Ninh Sơ nhìn gương mặt tức biến thành màu gan heo của thím Phúc, cô mỉm cười nói, "Thím Phúc, thím đi làm việc trước đi!"

Thím Phúc đi vào, Ninh Sơ kéo vali hành lí đi đến cửa biệt thự, nhìn Đinh Mạn Lệ đang đánh giá cô, cười thanh nhã, "Dì à, nhiều năm rồi, dì vẫn không thay đổi, khó trách tôi thấy cha ở cùng người phụ nữ khác."

Đinh Mạn Lệ thoáng cái thay đổi sắc mặt, "Người phụ nữ nào?"

"Thì là trên đường tôi về, có nhìn thấy ông ấy ở cùng một người phụ nữ xinh đẹp ấy!"

Không đợi Đinh Mạn Lệ nói gì, Ninh Sơ đã kéo va li hành lí vào biệt thự.

Không tới vài giây, đằng sau truyền đến tiếng Đinh Mạn Lệ gọi điện thoại, "Ninh Đông Hải, hiện tại ông lập tức, về nhà!"

Ninh Sơ đi tắm rửa, thay quần áo, lúc đi xuống từ trên lầu, trong phòng khách đang xảy ra một màn cãi vã kịch liệt.

"Ninh Sơ nói nhìn thấy ông ở cùng một người phụ nữ xinh đẹp, có phải ông lại lén giấu tôi đi tìm tiểu tam không, Ninh Đông Hải, nhiều năm rồi, sao ông có cái nết đánh chết không chừa hả?"

Ninh Đông Hải nhìn Đinh Mạn Lệ cả ngày chỉ biết nghi thần nghi quỷ, lông mày nhăn tít, vừa định giải thích, thì thấy Ninh Sơ đã bốn năm chưa gặp.

Năm đó cô hãy còn là thiếu nữ non nớt xinh đẹp, giờ đã hoàn toàn nẩy nở rồi.

Rửa đi lớp tẩy trang trên mặt, không có trang điểm, gương mặt cô tinh xảo kiều diễm, lại không mất đi vẻ thanh thuần, đặc biệt động lòng người.

"Sơ Sơ, sao con vừa về đến nhà đã châm ngòi ly gián quan hệ của cha với dì con thế?" Ninh Đông Hải nhìn Ninh Sơ, nét mặt có chút không vui, không hề có thứ cảm xúc bùi ngùi sau 4 năm cha con không gặp.

Ninh Sơ ngồi trên ghế sofa, cầm quả táo đã rửa cắn một ngụm, khuôn mặt tươi cười hồn nhiên vô tội, "Cha à, lúc tài xế đón con về, con quả thực đã nhìn thấy cha cùng một người phụ nữ xinh đẹp trông có vẻ giống thư ký đi ra từ công ty, dì không tin cha, cứ nghĩ cha lại đi tìm tiểu tam đấy chứ."

Sắc mặt Đinh Mạn Lệ biến thành màu đen, "Ninh Sơ, cô rõ ràng..."

Ninh Sơ mở to đôi mắt, "Dì, con có nói là tiểu tam sao?"

Đinh Mạn Lệ, "..."

Sắc mặt Ninh Đông Hải âm trầm sau khi răn dạy Đinh Mạn Lệ một trận lại nhìn về phía Ninh Sơ đang chuyên tâm ăn táo, "Sơ Sơ, chúng ta đã tìm được thận thích hợp cho Tiểu Tuyết rồi."

Động tác gặm táo của Ninh Sơ bỗng dừng lại.

Lần này cô về nước chính vì bệnh tình của Tiểu Tuyết. Tiểu Tuyết là em gái cùng mẹ khác cha với cô, trước khi mẹ cô qua đời, hai người cùng sống với nhau, từ nhỏ tình cảm đã rất tốt, một tháng trước, Tiểu Tuyết bị bệnh, cần thay thận, nhưng thận của Ninh Sơ và Tiểu Tuyết không hợp, Tiểu Tuyết lại không có người thân nào khác, muốn tìm được thận thích hợp cho cô bé là chuyện vô cùng khó khăn.

"Gần đây công ty của cha xuất hiện chút vấn đề về phương diện tài chính, Sơ Sơ, cha và dì con đã tìm được một nhà tốt, chỉ cần con đồng ý, Tiểu Tuyết có thể thay thận."

Ninh Sơ cụp mắt, dưới đáy mắt như lưu ly thoáng qua trào phúng lạnh nhạt.

Sao cô có thể không rõ Ninh Đông Hải có ý gì đây?

Bán cô để đổi lấy một quả thận thích hợp cho Tiểu Tuyết.

Tiểu Tuyết là người quan trọng nhất với cô, bọn họ thật sự có thể dùng nó để uy hiếp cô!

Lúc cô ngước mắt lên nhìn Ninh Đông Hải, trên mặt đã thay thế bởi nụ cười chói lọi, "Được thôi, nhưng con muốn gặp đối phương trước."

Ninh Đông Hải không nghĩ tới cô sẽ nhanh chóng đồng ý như vậy, ông ta mừng rỡ, "Ngày mai đi, cha sắp xếp cho con và đối phương gặp mặt."

...

Buổi tối.

Ninh Sơ nằm ở trên giường, nhìn ánh trăng sáng ngoài cửa sổ, nhớ tới trước khi lên tầng, Đinh Mạn Lệ có nói câu 'thứ rác rưởi có người ra giá mua đã không tệ rồi’.

Đại khái người tại thành phố Hạ Xuyên có quen biết cô đều có chung suy nghĩ giống Đinh Mạn Lệ đi!

Dù sao mấy năm qua, thanh danh của cô đã sớm hư hỏng.

……….


/1384