Tổng Tài Đế Quốc, Sủng Lên Trời

Chương 10: Vợ mới cưới của tôi

/2465


Chương 10: Vợ mới cưới của tôi

Khi Kha Nam đưa cô tới nơi, Diệp Thiên Hạ mới cảm thấy mình suy nghĩ nhiều.

Bên trong là một phòng tiệc được trang hoàng lộng lẫy, khách khứa hoặc đứng hoặc ngồi, đều là người cùng tuổi với Đông Phương Tước.

“Ấy, cô gái xinh đẹp, có phải cô vào nhầm phòng rồi không?” Một người đàn ông đẹp trai mặc áo sơ mi màu hồng nhạt nhìn thấy Diệp Thiên Hạ đang đứng ở cửa thì lên tiếng trêu đùa.

“Như Phong, ở đây nhiều người như vậy, làm sao anh biết cô ấy không phải đang tìm người.” Một người đàn ông nho nhã khác hùa theo.

“Đúng vậy, đúng vậy, nói không chừng tới tìm Triêu Dương thì sao?” Một cô gái xinh đẹp nhướng mày.

“Ấy ấy, Đường Giai Nhân em đừng có nói bậy, anh không có quen cô ấy!” Mộ Triêu Dương nóng nảy nói.

Diệp Thiên Hạ đứng ở cửa có hơi xấu hổ. Biết vậy cô đã để Kha Nam đưa cô vào đây.

Mộ Triêu Dương vừa dứt lời, mấy người này đều không khỏi lạnh gáy đưa mắt nhìn Đông Phương Tước đang ngồi yên bất động.

Đông Phương Tước liếc xéo mấy người một cái, sau đó vẫy tay gọi Diệp Thiên Hạ như gọi trẻ nhỏ: “Lại đây.”

Diệp Thiên Hạ: “…”

“Trời ạ! Cậu chủ Tước, cậu ăn mặn từ bao giờ thế?” Cằm của Đường Như Phong như muốn rớt trên mặt đất.

“Trời ạ! Đông Phương, thế mà anh dám cắm sừng em đi tìm người phụ nữ khác sao?” Đường Giai Nhân đau lòng nói.

“Bảo mật thật tốt.” Ngôn Văn Thanh gật đầu.

“Hừ, anh không có nghĩa khí, trước đó không thông báo với chúng em một tiếng.” Mộ Triêu Dương nghi ngờ nói.

Diệp Thiên Hạ ngồi xuống bên cạnh Đông Phương Tước, nhìn thấy rõ mấy người này là ai thì có chút dở khóc dở cười. Những người này đều là những nhân vật lớn của thành phố C, vì sao bây giờ trông không đáng tin cậy đến vậy.

Quả nhiên, lời đồn không đáng tin.

“Vợ mới cưới của tôi, Diệp Thiên Hạ.”

“Cái gì?”

Mấy từ mà Đông Phương Tước nói ra làm cho mấy người Đường Như Phong ngơ ngác.

Khóe miệng Diệp Thiên Hạ giật giật, lời hứa bảo mật đâu rồi?

“Anh, anh kết hôn lúc nào vậy?” Mộ Triều Dương chưa hết kinh hoàng lẩm bẩm hỏi.

“Chúng tôi là bí mật kết hôn.” Diệp Thiên Hạ cướp lời trước Đông Phương Tước.

Ánh mắt Đông Phương Tước nhìn thật sâu vào mắt Diệp Thiên Hạ, cuối cùng không nói gì mà ngồi uống trà.

“Ôi là trời, không thể tưởng tượng được!” Đường Như Phong lắc đầu kinh ngạc cảm thán.

“Thiên Hạ, vừa rồi tôi nói đùa thôi, cô đừng để ý đấy.” Đường Giai Nhân vì sợ Diệp Thiên Hạ để ý câu nói vừa rồi nên vội vàng giải thích.

Diệp Thiên Hạ khẽ lắc đầu: “Không sao.”

Lui một vạn bước mà nói, nếu Đông Phương Tước thật sự có phụ nữ khác, cô cũng không quản được.

“Thiên Hạ, Đông Phương chính là một tòa núi băng ngàn năm, cô dùng cách gì mà có thể hòa tan cậu ta được vậy?” Đường Như Phong hỏi dò.

“Viên thọ tinh* này, nhiều chuyện quá thể.” Đông Phương Tước đặt chén trà xuống, nhướng mày nói.

*Thọ tinh: dùng trong các trường hợp sinh nhật, người sinh nhật được gọi là Thọ tinh.

“Cậu còn biết hôm nay sinh nhật tôi à? Bao nhiêu hào quang đều bị cướp hết rồi.” Đường Như Phong bĩu môi không vui.

Lúc này Diệp Thiên Hạ mới biết, Đông Phương Tước gọi cô tới dự tiệc sinh nhật cậu chủ họ Đường này.

Bữa tiệc kết thúc, Diệp Thiên Hạ có chút choáng váng.

Chỉ vì Đường Như Phong và mấy người bạn nhất quyết bắt cô uống rượu giao bôi với Đông Phương Tước. Rốt cuộc đã uống mấy chén rượu cũng không nhớ rõ. Đối với loại người một ly là say như cô, bất kể rượu gì, kết quả đều như vậy.

“Tửu lượng sao mà kém thế?” Đông Phương Tước ôm cô đến xe, trong giọng nói có chút bất đắc dĩ.

Diệp Thiên Hạ tuy rằng say nhưng nghe vẫn hiểu.

“Tôi đã nói là không uống được rượu.” Cô nhíu mày, mở miệng nhẹ giọng oán trách.

“Là tôi sai.” Đông Phương Tước nhìn ra tính cách có chút trẻ con của Diệp Thiên Hạ, khóe môi coi lên, lộ ra nụ cười cưng chiều.

“Còn nữa, rõ ràng là đã thỏa thuận kết hôn bí mật, vì sao anh lại nói chuyện không biết suy nghĩ như vậy.” Dựa vào hơi men, Diệp Thiên Hạ cũng quên mất mình có việc cầu người.

Đông Phương Tước nhíu mày, bỗng nhiên cảm thấy Diệp Thiên Hạ khi say rượu thì đặc biệt đáng yêu.

“Muốn kết hôn bí mật chỉ có mình em, chứ không phải tôi.”

“Không được, anh không thể nói với người khác chúng ta kết hôn, bằng không đến lúc ly hôn, tôi sẽ rất mất mặt…” Diệp Thiên Hạ bĩu môi lầm bầm. Dứt lời thì ngủ mất.

Đông Phương Tước lúc này đang ôm cô không khỏi đen mặt.

Người phụ nữ này!

Hôm nay vừa mới kết hôn xong mà cô đã nghĩ đến chuyện ly hôn rồi. Cái đầu này của cô rốt cuộc chứa cái gì vậy?

 


/2465