99 Lần Ly Hôn: Lệ Thiếu, Hãy Khiêm Tốn

Chương 6: thanh mai trúc mã, vợ mới cưới, tin ai?

/2322


Chương 6: thanh mai trúc mã, vợ mới cưới, tin ai?

“Tôi tối hôm qua có làm đồ uống sao?” Tô Thiên Từ hỏi lại, “Hai ly đồ uống kia là cô đưa cho tôi, không phải sao?”

Trái tim Đường Mộng Dĩnh cơ hồ nhảy qua khỏi cổ họng, kinh ngạc nhìn Tô Thiên Từ.

Người phụ nữ này… trở nên thông minh như vậy từ lúc nào?

Chẳng những không có nhảy vào bẫy cô ta thiết kế mà lại còn rẽ trái rẽ phải bẫy nàng ta tự nhảy xuống hố.

Mồ hôi lạnh từ thái dương đổ xuống, Đường Mộng Dĩnh rũ mắt, lại nhìn thấy những dấu vết lấp lóa sau cổ áo, thì nghiến chặt hàm răng, đơn giản thì không làm, đã làm thì làm đến cùng. Nàng ta nghiến răng nói vẻ chắc chắn: “Không phải cô bảo tôi pha cho cô sao? Thiên Từ, thật tiếc là tôi coi cô là bạn tốt của mình, vậy mà cô…”

Ánh mắt sắc bén của Lệ Tư Thừa giống như chim ưng nhìn chằm chằm vào Tô Thiên Từ.

Trong lòng Tô Thiên Từ chợt lạnh, nàng đã có đáp án.

Một là thanh mai trúc mã, một là vợ mới cưới mới ở chung 3 ngày, tin ai?

Đáp án, không cần nói cũng biết.

Không cam lòng, Tô Thiên Từ đứng dậy, ánh mắt sắc bén của Lệ Tư Thừa vẫn nhìn theo nàng, nàng hỏi Đường Mộng Dĩnh: “Tôi làm vậy sao? Vậy còn cô? Sáng sớm đã gõ cửa phòng hai vợ chồng mới cưới, người không biết còn tưởng rằng trong lòng cô có ý xấu.”

Khuôn mặt nhỏ của Đường Mộng Dĩnh trắng bệch. Tô Thiên Từ này vẫn thật sự là Tô Thiên Từ sao? Vì sao mấy ngày không gặp lại có cảm giác thay đổi lớn như vậy?

Trở nên trầm ổn, thành thục, và cũng… thông minh hơn!

Bất động thanh sắc mà thay đổi đề tài, mà từng chút từng chút một đẩy trọng điểm tới trên người Đường Mộng Dĩnh, như vậy, chỉ số thông minh cùng chỉ số EQ cùng ấn tượng với cái cô gái ngu ngốc kia một chút cũng không giống nhau.

Là nàng ta bị ảo giác sao?

Không, không có khả năng.

Khẳng định là cô gái ngu ngốc này đã sợ hãi.

Rốt cuộc nếu là Lệ Tư Thừa cảm thấy dược này là Tô Thiên Từ hạ, Tô Thiên Từ kia sẽ không có cơ hội xoay người.

Điểm mấu chốt là, Lệ Tư Thừa… sâu không thể lường được.

Nhưng mà, bất luận có tính toán gì đều sẽ chạm vào lôi điểm của hắn.

Bất kể lớn nhỏ, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ.

Ánh mắt Đường Mộng Dĩnh hơi lóe lên, rồi trên mặt có ngàn vạn sự ủy khuất: “Tôi vì sao lại có ý gây rối chứ, Thiên Từ, cô nói lời này là có ý gì? Quá tổn thương người khác!” Nói xong thì đôi mắt đỏ lên, từng giọt nước mắt thi nhau rơi xuống. “Vừa rồi tôi chỉ là nóng nảy, có câu nào chọc cô không vui cô cứ nói thẳng là tốt rồi, tôi…” Nói tới đây lại nhìn Lệ Tư Thừa, nước mắt vẫn lã chã rơi, “Anh Tư Thừa, xin lỗi, em vốn cho rằng dù anh có kết hôn với người phụ nữ khác thì chúng ta vẫn có thể giống như trước đây, chỉ là em không nghĩ tới…”

Trong lòng Tô Thiên Từ trầm xuống, thật tốt Đường Mộng Dĩnh.

Chỉ mấy chữ ngắn ngủi, nghe như là giải thích, kỳ thật tìm nhẹ tránh nặng, ngược lại đem toàn bộ trách nhiệm đẩy lên người Tô Thiên Từ cô.

Đường Mộng Dĩnh vừa xụt xịt vừa hoảng hốt ngồi xuống, “Tôi không cẩn thận mà làm vỡ cái chai này, để cho người lớn trong nhà nhìn thấy không tốt, tôi sẽ lập tức dọn ngay.”

Nàng ta nói như vậy càng giống như bị ủy khuất. Lúc Đường Mộng Dĩnh đang định nhặt mấy miếng chai vỡ lên thì trên đỉnh đầu liền truyền đến thanh âm lạnh lùng: “Đứng lên!”

Trong lòng Đường Mộng Dĩnh vui vẻ hẳn nhưng trên mặt vẫn thể hiện vẻ ủy khuất, đáng thương mà nhặt mấy mảnh vỡ.

Lệ Tư Thừa túm tay kéo Đường Mộng Dĩnh lên, nhìn Tô Thiên Từ trầm giọng bảo: “Dọn dẹp sạch đi!”

“Không sao đâu anh Tư Thừa…” Đường Mộng Dĩnh mở to đôi mắt ngập nước, bộ dạng vô cùng đáng thương.

Tô Thiên Từ cười lạnh trong lòng, tự đáy lòng vô cùng tán thưởng: Hóa ra Đường Mộng Dĩnh 5 năm trước đã có thủ đoạn lợi hại như vậy, có một đối thủ như thế, nàng bị chết một lần cũng không oan.


/2322