Bần Hàn Tức Phụ

Chương 93 - Chương 93

/109


Editor: Đô Đô

Triệu mẫu ngất đi không lâu, đại phu được mời đã đến, sau khi ấn huyệt nhân trung giữa mũi và miệng, người liền từ tử tỉnh lại. Thấy mấy người hài tử vây ở đầu giường, còn có cảm giác như đang nằm mơ.

Bà lia mắt một vòng không có thấy Triệu Từ, hỏi Triệu Thành, Nhị đệ ngươi đâu.

Triệu Thành không lên tiếng, kéo người đang đứng bên giường tránh ra, lộ ra Triệu Từ của bọn họ vẫn đang quỳ thẳng tắp.

Thấy Triệu Từ cứng rắn như vậy, Triệu mẫu cũng biết, trước lúc mình bất tỉnh nhân sự không có nghe lầm, cũng không phải là nằm mơ. Nhi tử đây là thật sự coi trọng đại tẩu hắn a.

Tạo nghiệp chướng a, thật sự là tạo nghiệp chướng a! Triệu mẫu gào khóc lên.

Triệu Thành cùng Tôn Lệ Nương vội vã dụ dỗ, Nương, ngươi đừng tức giận hư thân thể.

Triệu mẫu ngược lại khóc lớn tiếng hơn. Ta còn sống làm cái gì a, để ta chết quách đi cho xong. Dưỡng ra thứ người như vậy, thế nhưng, thế nhưng coi trọng tẩu tử mình, ta đây thật sự không có mặt mũi sống tiếp a.

Khó trách đại nha liên tục muốn cùng cách, nguyên lai không phải là không muốn làm con dâu của nhà chúng ta, đây là nhìn trúng lão Nhị a. Trong lòng Triệu mẫu bỗng chốc minh bạch. Lại nghĩ tới chuyện này hai người bọn họ không chừng đã sớm định xuống, phía trước bọn họ ở Tây Nam bên kia chờ đợi lâu như vậy, nói không chính xác đã tự định chung thân. Hơn nữa khi đó, đại nha còn là có tiếng cũng có miếng đại tức phụ của bà a. Nàng làm sao có thể cùng tiểu thúc của mình cùng một chỗ a.

Triệu Từ vẫn luôn lặng im không nói, cho đến khi nghe thấy Triệu mẫu nói như vậy, mới vội vàng nói, Nương, chuyện này không liên quan tới nàng, là nhi tử chính mình liên tục vấn vương nàng. Nhi tử đã sớm ngưỡng mộ nàng. Nàng vẫn luôn không biết, cũng không có đáp ứng nhi tử.

Ngươi đừng thay nàng nói chuyện. Triệu mẫu có chút nổi điên, chuyện này nhưng là đại sửu sự a, nếu truyền ra ngoài, Triệu gia bọn họ sẽ phá hủy. Tiền đồ của nhi tử cùng đại nha đều mất sạch.

Mặc kệ có thế nào, chuyện này ta đều sẽ không đồng ý. Ngươi sớm giết chết cái tâm tư này đi. Đại ca ngươi còn ở đây, ngươi cưới tẩu tử ngươi, ngươi không phụ lòng đại ca ngươi sao?

Triệu Thành có chút lúng túng nhìn nhìn Triệu Từ. Muốn nói không có việc gì, nhưng là kỳ thật trong lòng vẫn là không thoải mái.

Mặc dù hắn cùng La Đại Nha cũng không coi là phu thê nghiêm chỉnh, nhưng dù gì cũng từng là tức phụ của hắn, không nghĩ tới đệ đệ mình lại muốn cắm sừng mình. Hắn một đại nam nhân, mặt mũi này thật là không có chỗ thả.

Triệu Từ hướng Triệu Thành dập đầu, Đại ca, ta xin lỗi ngươi, nhưng ta là thật tâm thích nàng, còn thỉnh đại ca oán một mình ta là đủ rồi.

Ai nha, ngươi mau mau đứng lên, ngươi hiện tại nhưng là quan gia, quỳ ta làm cái gì a? Triệu Thành vội vàng đỡ hắn dậy.

Triệu Từ lại kiên quyết không đứng dậy, Nương còn đang tức giận, ta không thể đứng lên.

Triệu Thành khó xử nhìn Triệu mẫu, Nương.

Triệu mẫu hừ lạnh một tiếng, Cứ để hắn quỳ, ta vẫn sẽ không đồng ý. Lại nhìn Triệu Từ, Ngươi cũng đã biết ngươi làm chuyện này thì thiên hạ không dung a. Không nói vi nương, chính là trở lại Triệu gia thôn đi, đó cũng là khiến người trạc cột sống. Các ngươi bây giờ còn là quan gia, có bao nhiêu người nhìn chằm chằm đâu. Nhất cử nhất động, để nhân nắm đượ điểm yếu, này tiền đồ sẽ không còn một mảnh, không thể nói trước còn có người nói các ngươi...

Những lời nói dơ bẩn kia, bà cũng khó mà nói ra khỏi miệng.

Nương, nhi tử cầu xin ngài thành toàn! Triệu Từ kiên định một tiếng, cái trán tầng tầng đụng xuống mặt đất.

Triệu mẫu nhìn hắn một cái, mặt mũi tràn đầy lửa giận, Tốt, ngươi đây là muốn bức tử ta a. Chi bằng ta tự tử trước.

Nhị đệ, ngươi đừng nói nữa, chẳng lẽ ngươi muốn bức tử nương sao? Triệu Thành mang theo nức nỡ nói. Này đều chuyện gì a, ngày mới qua thật tốt, cần phải làm ầm ĩ như vậy. Nhị đệ cũng là, làm quan gia đại nhân, có nữ tử nào là tìm không được a, như thế nào hết lần này tới lần khác cứ phải nhìn trúng La Đại Nha a.

Triệu Từ thấy mặt mũi Triệu mẫu xanh mét, không hề nhượng bộ chút nào, trong lòng biết lần này hắn là có chút nóng lòng.

Hôm nay chuyện này có tiếp tục giằng co cũng không có chỗ trống cứu vãn, đành từ trên mặt đất đứng lên, Nương, ngài nghỉ ngơi cho khỏe, nhi tử đi ra ngoài trước.

Triệu mẫu tầng tầng hừ một tiếng, Hừ, ngươi chỉ cần không đề cập tới chuyện này, ta mới có thể thật tốt nghỉ ngơi. Nói xong ngã xuống giường, quay mặt về phía trong.

Triệu Từ sắc mặt chán nản đi ra khỏi phòng.

Triệu Thành cùng Tôn Lệ Nương cũng đi ra ngoài theo, thấy hắn, Triệu Thành muốn nói cái gì, cuối cùng vẫn là không nói ra miệng, chỉ có thể liên tục thở dài, rồi tránh ra. Tôn Lệ Nương mắt nhìn Triệu Từ, rồi vội vàng chạy theo trượng phu.

Một mình Triệu Từ đứng trước cửa phòng Triệu mẫu, trong lòng mặc dù bực bội, lo lắng, nhưng lại vô cùng sung sướng.

Cuối cùng hắn đã có thể nói ra những lời kia, cuối cùng đem tâm ý chính mình nói ra. Sau này, hắn liền có thể quang minh chính đại thích người kia, lại không cần lén lén lút lút.

Chuyện hôm nay mặc dù có chút lỗ mãng, nhưng hắn lại không hối hận.

Kể từ sau khi lâm triều, nghe được những lời đồn đãi kia, trong lòng hắn liền chưa từng dễ chịu qua.

Vừa nghĩ tới người nọ sẽ gả cho người khác, tim liền như bị đao cắt.

Bất kể như thế nào, hắn vẫn muốn cố gắng thử một lần.

Triệu mẫu vốn dĩ vì chuyện này mà làm ồn ào, cũng liền yên tĩnh. Cưới vợ cũng chỉ là một sự việc cần phải trải qua, cái gì ngưỡng mộ mới không ngưỡng mộ, chỉ cần không được, lại tìm một người khác là được rồi. Lại không nghĩ rằng, bà mới từ trong nhà đi ra, Triệu Từ lại lần nữa nhấc lên chuyện này.

Lần này Triệu mẫu không ngất đi được, cũng chỉ có thể giả bộ bất tỉnh, lại nháo toàn bộ Triệu gia gà bay chó sủa.

Triệu Thành đối với cái người đệ đệ này có nói mỏi miệng cũng đều vô dụng. Sau khi trở về phòng oán hận với tức phụ mình, Người đệ đệ này của ta thật đúng là bị ma quỷ ám ảnh, như thế nào liền hết lần này tới lần khác nhìn trúng La Đại Nha. Nữ nhân làm quan là cái có bản lãnh, phóng trong nhà có thể làm vợ sao? Huống chi La Đại Nha trước kia nhưng là ta... Ta tức phụ a. Đến câu nói cuối cùng kia thanh âm Triệu Thành hạ thấp nhỏ như muỗi kêu, nói ra chính hắn đều run rẩy không được tự nhiên.

Không nghĩ tới từ nhỏ đến lớn, người đệ đệ cả nhà vẫn lấy làm kiêu ngạo, thế nhưng muốn thú tức phụ cũ của hắn.

Chuyện này nháo thật sự là đủ khó nghe.

Còn hảo không phải ở Triệu gia thôn, bằng không chuyện này truyền ra ngoài, cả nhà bọn họ về sau còn ra cửa thế nào a.

Tôn Lệ Nương nói, Hiện giờ Nhị đệ là chủ nhân của phủ này đâu, nếu hắn coi trọng người ta, chúng ta cũng không nên xen vào a.

Tôn Lệ Nương đối với chuyện này còn là vui khi việc thành. Lúc trước bà bà còn vì chuyện của La Đại Nha mà oán cạnh nàng, không có cho nàng sắc mặt tốt xem. Nếu La Đại Nha lại gả vào Triệu gia, còn là dưới tình huống như vậy, sau này bà bà không thể oán hận chính mình được nữa.

Nên biết, dù cho không có nàng, phỏng chừng La Đại Nha cũng là chướng mắt Triệu Thành a. Người ta vừa ý là Triệu Từ đâu.

Thành ca, chúng ta đừng đối nghịch cùng Nhị đệ, bằng không chọc giận hắn, đem chúng ta đều đuổi ra ngoài làm sao bây giờ?

Nàng là không nghĩ rời khỏi phú quý này. Cuộc sống no một bữa đói một ngày trước kia nàng thật sự không muốn tiếp tục nữa.

Mặc dù Triệu Thành là trưởng tử trong nhà, nhưng là cũng có ý tưởng của người bình thường. Huynh đệ vài cái ai khả năng đại, bình thường sẽ phải nghe ai. Nhị đệ hiện tại nhưng là đại quan a, hắn duỗi tay không được. Hắn thở dài nói, Đã biết, chuyện này để nương quan tâm đi. Ta cảm thấy lấy tính tình của nương, chuyện này khẳng định là không thành được. Bằng không nương thực sẽ bị bức tử.

Quả nhiên, hai người còn đang nói chuyện đâu, bên ngoài liền có nha hoàn hầu hạ Triệu mẫu đến kêu, nói Triệu mẫu muốn thắt cổ tự tử.

Cái này cũng làm cho hai vợ chồng bị hù sợ.

Hảo một trận lăn qua lăn lại, Triệu mẫu lúc này mới yên tĩnh nằm ở trên giường. Mấy ngày trôi qua, người đều gầy đi vài vòng, trông cũng già đi rất nhiều.

Triệu mẫu run run rẩy rẩy đưa tay kéo tay Triệu Từ, Lão Nhị a, ngươi nên đáp ứng nương, coi như hết. Chuyện này chúng ta coi như xong, đừng nhắc nữa có được không?

Nương - - Triệu Từ cắn chặt răng, cứ thế không nói ra miệng.

Triệu mẫu nhắm mắt lại không nhìn hắn.

Đứa con trai này a, từ nhỏ tính tình liền toàn cơ bắp. Xem ra, muốn khiến hắn chết tâm, còn phải khiến đại nha từ bỏ.

Nghĩ tới La Tố, tâm can da thịt của bà cũng bắt đầu đau. Vốn cho nàng là nàng dâu tốt, như thế nào sẽ gây ra chuyện như vậy đâu. Bà không khỏi cảm thấy may mắn khi đã cùng cách, nếu không, thúc tẩu hai người cùng chung sống ở trong một tòa nhà, còn không biết sẽ gây ra cái chuyện xấu hổ gì đâu.

Mấy ngày nay La Tố vẫn bận chuyện ở tư nông viện, bởi vì vừa mới truyền ra đồn đãi quá khó nghe, cho nên cũng không có hỏi thăm tin tức bên ngoài, căn bản cũng không biết Triệu gia nháo thành như vậy.

Đến khi Từ Oánh tới cửa.

Lúc này Từ Oánh không còn ăn mặc hoa phục mỹ lệ giống như ngày trước, mà tỏ ra có chút mộc mạc, đồ trang sức trên đầu và đeo tay cũng không còn phô trương, nàng chỉ cài một cái kim trâm ở trên búi tóc. Xem thiếu vài phần hoa lệ, nhưng nhiều hơn vài phần khí chất nữ cường nhân.

La Tố nói, Sao mấy ngày nay không thấy ngươi đến.

Từ Oánh cười uống trà, lại nhìn La Tố, Đợt trước liên tục ở trong thôn trang ngoại thành kiểm kê cửa hàng cùng tiền bạc ở Bắc Đô thành, chỉ mấy ngày trước đây trở về thành mới biết được tin tức của ngươi, bên cạnh tìm cơ hội tới xem ngươi một chút. Hiện giờ xem ra, ngược lại hết thảy đều tốt?

Tốt, tốt đến không thể tốt hơn. La Tố mặt mũi tràn đầy không sao cả cười cười.

Từ Oánh thấy nàng tiêu sái như thế, tránh không được sợ hãi than. Nàng là lần đầu tiên thấy một nữ tử sau khi hòa ly, mà có thể phục hồi tinh thần nhanh như vậy. Nếu đổi lại là nữ tử tầm thường, sớm liền gầy như quả dưa chuột, tiều tụy bi quan chán đời.

Nghĩ tới lúc trước mình vì thái độ lạnh nhạt của Hoa Nhị Gia, liền buồn bực không vui, ngày càng gầy gò. Hiện giờ so sánh, nàng thật sự không bằng nổi một phần vạn của La tỷ tỷ.

Từ Oánh cười nói, Nếu tỷ tỷ đã vô sự, ta cũng không nhiều lời. Nếu sau này tỷ tỷ có việc cần Từ Oánh, chớ khách khí mở miệng.

Được a, không chừng về sau thật sự có việc phải dùng tới ngươi đâu. La Tố cởi mở cười cười, lại nói, Đúng rồi, ngươi hiện giờ có thể tưởng tượng tốt lắm sau này làm cái gì, là ở Bắc Đô thành vui đùa một chút, hay là làm chút gì đó. Hoặc là sắp tới liền hồi Xuyên Châu?

Từ Oánh hé miệng cười khẽ, Mấy ngày trước ta nhận được thư của phụ thân, nói về chuyện của ta, cũng là tràn đầy đau lòng. Liền cho người liên lạc với chưởng quỹ ở Bắc Đô, muốn đem sản nghiệp bên này đều giao lại cho ta. Ta cũng đã đi nhìn rồi, làm ăn coi như không tệ, chỉ thiếu tâm ý, mấy ngày nay liền muốn đem cửa hàng này làm đứng lên. Vừa để giết thời gian, thứ hai cũng là xem xem bản thân đến cùng có thể làm được đến đâu.

Đây là chuyện tốt a. La Tố vui vẻ nói, kỳ thật nếu không phải là nàng cùng Triệu Từ làm quan, không thể buôn bán, nàng thật sự muốn đầu tư một khoản. Bất quá nàng nghe kể một vài người nhà quan viên cũng thỉnh người đi mở cửa hàng kiếm tiền, trợ cấp chi phí, trong lòng cũng có chút suy tính.

Mặc dù hiện tại có Hoàng thượng thường xuyên ban thưởng, nhưng đây đều là nói không chính xác. Bổng lộc của nàng cũng không cao, khó khăn lắm không đói chết mà thôi. Nếu như về sau muốn có ngày tháng phú quý, còn phải chính mình cố gắng a.

Nàng nói, Từ Oánh, bằng không, chúng ta hợp tác làm buôn bán như thế nào?


Tìm kiếm với từ khoá:

Diễn đàn Lê Quý Đôn Confession! Confession!! Confession!!! 34 phút trước đô đô Lớp phó văn thể mỹ Ngày tham gia: 10.04.2017, 16:20

Bài viết: 118

Được thanks: 672 lần

Điểm: 9.69

Tài sản riêng:

Re: [Xuyên không] Bần hàn tức phụ - Vọng Giang Ảnh - Điểm: 11 Cách chuyển nhiều trang, tìm truyện, tìm chương, tắt quảng cáo... ☆, Chương 94:

Editor: Đô Đô

La Tố đã nghĩ đến việc buôn bán từ lâu rồi, chỉ là vẫn luôn không có cơ hội thực hiện. Trước thì bận giúp mọi người ăn no cơm, hiện tại nguyện vọng này đã dần dần được thực hiện. Bây giờ nàng muốn sống cho bản thân mình, làm một chút chuyện mà mình muốn làm.

Nếu ngươi muốn làm buôn bán, ta cũng nhập một phần, ngươi thấy thế nào?

Từ Oánh kinh ngạc nói, La tỷ tỷ tại sao đột nhiên muốn làm việc buôn bán? Mặc dù biết La Tố không có xem thường thương nhân, nhưng là làm quan gia còn làm buôn bán, đến cùng có chút không thích hợp.

La Tố cười nói, Nghĩ tới về sau nếu không làm quan, đi bên ngoài mua một mảng lớn đất đai, làm cái nhàn nhã địa chủ bà, cũng là chuyện vui lớn nhất nhân sinh. Hiện tại tự nhiên muốn nhiều kiếm bạc trắng để mua đất.

La tỷ tỷ cái này khách sáo, nếu ngươi thiếu ngân lượng, cứ nói một tiếng với ta, ở đâu còn cần ngươi làm buôn bán, không khéo làm tổn hại danh tiếng.

La Tố khoát tay, Ngươi yên tâm, ta cũng không có ý định tự mình ra mặt, đến lúc đó còn là ngươi chủ trì đại cục. Đầu óc ta sinh ra cũng không phải dành cho việc buôn bán, chính là đi theo ngươi giãy ít bạc mà thôi. Bất quá ta cũng sẽ không chỉ chi chút bạc, trong ngày thường gặp phải chuyện quan trọng, ta khẳng định chia sẻ cùng ngươi.

Từ Oánh lúc này mới tính nghe rõ, thản nhiên cười một tiếng, Nguyên lai là có chuyện như vậy, vừa mới còn dọa ta. Tỷ tỷ là quan, để người khác biết ngươi làm việc buôn bán cũng không tốt. Nếu chỉ là góp vốn, ngược lại cũng không có gì không tốt. Hiện tại khá nhiều quan lại quyền quý đều vụng trộm sai người bên dưới đi mở cửa hàng, bằng không, chỉ dựa vào bổng lộc thì không đủ nuôi sống một đám người như vậy.

Nói xong lại cười nói, Ngay cả nhị gia nhà chúng ta, cũng giúp những người đó mở cửa hàng.

Nhị gia nhà ngươi còn làm loại chuyện này?

Từ Oánh gật gật đầu, Những chuyện này ta cũng không có biết rõ, chỉ là nhìn qua sổ sách hắn đặt trên bàn ở thư phòng, mới nhìn ra điểm danh đường đến. Cho nên nói, thương nhân khó làm, cho dù có là người như hắn, cũng không tránh được muốn ôm hạ rất nhiều chuyện phiền toái.

La Tố thấy lúc nàng nhắc tới Hoa Nhị Gia còn có chút phiền muộn, thử dò xét nói, Ngươi còn nhớ thương hắn?

Từ Oánh cúi đầu thở dài, Một hồi phu thê, làm sao có thể nói để xuống liền để xuống, cũng may những ngày này, ta đã thành thói quen rồi. Sau này dù hắn không đến, chính mình cũng có thể thật tốt qua. Nàng lại nhìn La Tố, La tỷ tỷ ngược lại khi nào tìm nhân gia? Ta nghe nói, gần đây nơi này cũng không ít tài tuấn đến cửa cầu hôn đâu. Nhân phẩm tỷ tỷ tốt như vậy, nên tìm một nhân vật tài tiếng mới có thể xứng đôi.

Ta a, tùy duyên đi. Hiện tại chuyện của nàng cùng Triệu Từ còn chưa rõ ràng, sau này cũng không biết làm sao đâu, hơn nữa, nàng thật sự không có ý định tái giá.

Nàng đều dự định tốt lắm, nếu trên triều đình không tha cho nàng không lấy chồng, nàng liền trực tiếp từ quan vậy. Những người này quản mệnh quan triều đình không lấy chồng, tổng không quản được nàng một cái tiểu dân chúng đi. Nàng cũng không tin, thiên hạ này còn tìm không ra một người sau khi hòa ly liền cả đời không lấy chồng.

Từ Oánh thấy La Tố không muốn nói tới chuyện này, liền chuyển hướng đề tài, nói đến việc buôn bán.

Hai người thương nghị hảo, Từ Oánh bên kia đi tìm mối làm ăn, La Tố bên này góp bạc, sau đó hai người lại thương lượng như thế nào hợp tác.

Từ Oánh đối với chuyện này rất là mong đợi. Bình thường đều dựa vào phụ thân cùng trượng phu mới có được vài cửa hàng, hiện giờ cùng La Tố đơn độc đi làm việc buôn bán, hoàn toàn dựa vào khả năng của chính mình, cũng không biết đến cùng có thể làm ra cái trò trống gì không.

Đợi Từ Oánh đi rồi, La Tố liền bắt đầu kiểm kê tài sản lưu động của mình. Chuẩn bị xem xem bản thân có thể góp vào bao nhiêu bạc, làm ăn cái gì.

Mới kiểm kê đến một nửa, lão ma ma hầu hạ gian ngoài liền vội vã chạy vào trong nhà, Đại nhân, Triệu gia lão phu nhân đã tới.

La Tố vừa nghe, sững sờ một cái, hỏi, Một mình bà ấy đến?

Còn có cái kia di phu nhân. Lão ma ma là theo La Tố từ Triệu phủ đi ra, trong lòng liên tục nhận định là lỗi của Tôn Lệ Nương, cho tới bây giờ cũng không thay đổi miệng.

La Tố nói, Ngụy má má, về sau nhưng không cho lại nói bậy, bằng không cũng đừng ở trong nội viện ta hầu hạ nữa.

Ngụy má má vừa nghe, lập tức nóng nảy, vội vàng nhận sai, Đại nhân đừng trách lão nô, lão nô về sau cũng không dám nữa.

Đến cùng là lão nhân bên cạnh, La Tố cũng không nhiều so đo, sai bà ra bên ngoài mời người vào, chính mình đổi thân xiêm y ra ngoài gặp khách.

Chỉ là La Tố còn chưa tới gian ngoài, Triệu mẫu liền cùng Tôn Lệ Nương run rẩy tiến vào nội viện. Ngụy má má nhận lệnh đi ra mời người chạy đến ngăn cản hai người. Cứ thế không thể ngăn cản lại.

Thấy La Tố đến, mặt Triệu mẫu mềm nhũn, đứng gọi, Đại nha a.

La Tố thấy Triệu mẫu khí thế kia, biết có chút ý tứ hàm xúc lai giả bất thiện, nàng nhàn nhạt cười đáp một tiếng, sai Ngụy má má đi dâng trà, chính mình dẫn Triệu mẫu cùng Tôn Lệ Nương vào trong nhà.

Tiểu Lục thấy Triệu mẫu cùng Tôn Lệ Nương, vẻ mặt hết sức không thích, xoay người đi vào trong phòng phô chăn mền.

Triệu mẫu vốn là tâm tình không tốt, thấy thái độ này của tiểu Lục lại là không thích, tầng tầng hừ một tiếng, mới an vị ngồi xuống.

La Tố cũng không giống thường ngày ngồi ở bên người bà, nàng ngồi ở phía đối diện, không xa không gần.

Triệu mẫu thấy La Tố giống như người không có việc gì, trong lúc nhất thời không biết nên mở miệng như thế nào. Nhưng là nhớ tới yêu cầu hoang đường của nhi tử, bà lại không thể không ra mặt nói rõ ràng chuyện này.

Sắc mặt bà lộ vẻ buồn bã, thở một hơi thật dài, Đại nha a, ta biết rõ hiện giờ ngươi cùng Thành nhi đã hòa ly, ta cũng không cần phải tới quấy rầy cuộc sống của ngươi. Nhưng ta cũng không thể không đến. Ngươi cũng đã biết, chuyện hai ngày trước Từ nhi cùng ta nói?

La Tố vừa nghe, trong lòng lộp bộp một cái. Đột nhiên có dự cảm mãnh liệt. Nàng nhìn Triệu mẫu, trong lòng có vài phần chột dạ.

Nàng lắc đầu, làm bộ như không biết.

Triệu mẫu nói, Hắn nói hắn muốn thú ngươi vi thê! Cái chữ thê cuối cùng kia cắn cực nặng.

Mặc dù La Tố đã đoán được, nhưng nghe chính miệng Triệu mẫu nói như vậy, trong lòng vẫn khó tránh khỏi kinh hồn táng đảm, nàng thật sự không có nghĩ đến, nhanh như vậy Triệu Từ đã nói chuyện này với người trong nhà. Nàng mới cùng Triệu Thành hòa ly không lâu a.

Thấy Triệu mẫu sắc mặt xanh mét, trong lúc nhất thời nàng không biết nên đáp lại như thế nào, hồi lâu mới nói, Lão phu nhân nói như thế nào?

Triệu mẫu vừa nghe La Tố đến nương đều không gọi, trong lòng đau xót, lại nghe nàng đây là biến tướng thừa nhận, trong lòng vừa đau nhức vừa giận, Đại nha a, ngươi nói ta nên nói như thế nào a, hắn một cái người đọc sách, đường đường một cái đại quan, lại muốn thú tẩu tử làm thê tử. Chuyện này, ngươi nói ta nên nói như thế nào?

La Tố nghe Triệu mẫu nói tức, trong lòng rụt lại, vô ý thức nói, Ta cùng Triệu Thành đã cùng cách.

Nhưng Thành nhi vẫn còn sống, hắn còn là huynh trưởng Từ nhi. Nếu ngươi thật sự muốn cùng Từ nhi thành phu thê, ngươi cũng biết có bao nhiêu người muốn hướng các ngươi nhổ nước bọt rồi đấy? Hơn nữa tộc nhân tộc Triệu thị, đều sẽ không đồng ý chuyện như vậy. Chẳng lẽ ngươi muốn Từ nhi sau này thoát ly tông tộc sao? Triệu mẫu vừa nói xong, than thở khóc lóc.

Hai cái hài tử bà yêu thích, hiện giờ lại gây ra chuyện xấu như vậy, bà như thế nào có thể không khí, như thế nào có thể không đau.

Thấy Triệu mẫu phản ứng như thế, La Tố tâm loạn như ma.

Lúc trước đủ loại thiết tưởng lại gian nan, cũng so ra kém tình huống chân chân thật thật bày ở trước mặt lúc này.

Nàng biết, hôm nay Triệu mẫu đến không phải cùng nàng thương nghị, mà là trực tiếp nói cho nàng biết thái độ của bà.

Triệu mẫu thấy La Tố không có phản ứng, biết rõ nàng đây là nghe lọt được, tiếp tục nói, Hiện giờ Từ nhi tập trung sức lực cắn chặt chuyện này. Người làm nương là ta cũng không lay động được hắn. Đại nha, nếu ngươi còn nhớ tới tình cảm mấy năm nay của chúng ta, còn bận tâm tiền đồ của Từ nhi, ngươi liền cùng hắn nói rõ ràng đi. Người trong thiên hạ này, là chịu không được chuyện này các ngươi.

La Tố nghe tin Triệu Từ vẫn không chịu nhận thua, còn tiếp tục kiên trì, tâm tư đang dao động bỗng chốc kiên định hẳn lên.

Nàng đã từng đáp ứng Triệu Từ, chỉ cần hắn không buông tha, nàng cũng sẽ không buông tha. Hiện giờ Triệu Từ còn đang khổ sở tranh thủ, nàng làm sao có thể lùi bước đâu.

Giờ khắc này, nàng kiên định hơn bất cứ lúc nào.

Lão phu nhân, thực xin lỗi, ta không thể làm như vậy. Ta cùng Triệu Thành đã cùng cách, thiên hạ đều biết. Ta cùng Triệu Từ thanh bạch, hiện giờ chúng ta muốn kết thành phu thê, cũng chưa bao giờ thương tổn tới người khác, vì sao không thể cùng một chỗ. Chỉ cần Triệu Từ không buông tay, ta cũng sẽ không buông tay. Lão phu nhân, nếu như ngươi thật lòng yêu thương chúng ta, xin ngài thành toàn cho chúng ta. Nếu muốn khuyên ta buông tha cho hắn, ta chỉ có thể để ngài thất vọng thôi.

Đại nha - - Triệu mẫu kinh hô một tiếng. Các ngươi đây là muốn bức tử ta sao? Nếu thật là như vậy, ta sẽ chết cho các ngươi xem.

La Tố khó xử nhìn bà, trên mặt lại là tất cả kiên định. Nàng biết rõ ý tưởng hiện giờ của mình hết sức ngây thơ, điên cuồng, thế tục không dung. Hơn nữa kể từ khi nàng tới chỗ này, hết thảy đều cố gắng làm theo phép tắc tuần hoàn của thế gian này. Lúc này đây, nàng chỉ muốn đạt được thứ mình muốn mà thôi, nàng chỉ muốn thử một lần, có lẽ đời này, cũng sẽ chỉ có một lần có dũng khí cùng thế tục thế giới này đối kháng như vậy.

Triệu mẫu bởi vì La Tố kiên định, chuyến đi này không đạt được kết quả mong muốn, lửa giận tích tụ tại tâm, thời điểm rời khỏi La gia, mặt đều xanh.

Sau khi hồi phủ, cho người gọi Triệu Từ đến, lại nói năng dạy dỗ Triệu Từ một trận, hạ quyết tâm muốn làm cho Triệu Từ chết tâm.

Ta mặc kệ ngươi có đồng ý hay không, hai ngày sau ta sẽ tìm bà mối giúp ngươi nói một cô nương tốt vào cửa. Ngươi sau này hảo sống qua ngày, không cần lại nghĩ lung tung.

Triệu Từ quỳ xuống nói, Nếu nương không nghĩ đến lúc đó hại một cô nương, khiến nhi tử trở thành người phụ bạc, vậy thì người cứ an bài đi. Hôm bái đường đó, nhi tử nhất định sẽ không xuất hiện.

Ngươi này thật sự là bướng bỉnh a. Như thế nào liền hết lần này tới lần khác nhận định nàng. Cô nương đẹp hơn nàng cũng không phải là không có, tính tình tốt lại nhiều hơn, vì sao hết lần này tới lần khác là nàng a.

Triệu mẫu thật sự là nghĩ không ra, La Đại Nha đúng là một nàng dâu tốt, phẩm tính hiền lương, thập phần khó được. Nhưng trong thiên hạ này cũng có nhiều hảo nữ tử khác, như thế nào nhi tử cứ đối La Đại Nha khăng khăng một mực như vậy.

Triệu Từ nhớ tới La Tố, trên mặt lộ ra bao nhiêu vui vẻ, Không phải là nàng, người khác khá hơn cũng không liên quan tới ta. Nói xong liền cấp Triệu mẫu dập đầu, khom người, kề đầu xuống bên sàn nhà đá xanh, Cầu xin nương thành toàn cho nhi tử.

/109

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status