Chào Buổi Sáng Phòng Chính Đại Nhân

Chương 12 - Chương 12

/22


Sau khi quay về viện, phát hiện cha chồng đã rời đi, chỉ còn lại một mình Phó Hằng ngồi ở trong sảnh đang chơi đùa cái gì đấy, thấy Đồng Uyển Nhu và Lý thị đi vào, Phó Hằng liền đứng lên đi lại chỗ hai người, sau khi hành lễ với Lý thị, hắn liền nắm lấy tay Đồng Uyển Nhu nói chuyện với nàng.

Lúc này tướng công đang nhìn cái gì vậy?

Hôm nay mới chỉ là ngày thành thân thứ hai, Đồng Uyển Nhu vẫn còn chưa thích ứng được, bản thân vậy mà cứ như thế gả đi làm vợ người, mà hiện giờ tướng công của nàng đang dùng đôi mắt nóng rực nhìn nàng chằm chằm, trong đầu không ngừng nhớ lại những cử chỉ thân mật đêm qua của hai người, bất giác cúi đầu, sờ sờ vành tai nóng lên.

Phó Hằng nhìn nàng xinh đẹp như vậy, trong lòng tràn ngập niềm vui, si ngốc nhìn nàng một lúc, sau đó mới từ sau thắt lưng lấy ra một thứ mới lạ, đưa đến trước mặt Đồng Uyển Nhu, không chút che giấu nói:

Đây là súng chim, a mã vừa cho ta, nói đây là thiết kế mới nhất của tiểu đoàn chế tạo vũ khí, tầm bắn hơn một trượng, vô cùng chính xác.

Tuy rằng Đồng Uyển Nhu nghe không hiểu hắn đang nói cái gì, nhưng cũng sẵn lòng cầm lấy cái vật mới lạ đó xem thử, khi Phó Hằng giao cho nàng, lại nói một câu:

Để ý chỗ cuối, cò súng này không thể chạm vào, sẽ cướp cò.

Đồng Uyển Nhu cười gật đầu, cầm đồ vật trong tay suy nghĩ một lúc, hỏi: Cái này dùng để làm gì?

Phó Hằng bật nói: Giết... Chữ người còn chưa kịp nói, hắn liền cảm thấy không ổn, liền sửa lại: Dùng để bắn chim, có cái này, chắc chắn bắn được cả chục con.

Đồng Uyển Nhu thấy hắn có điều lo lắng, không khỏi cười cười rồi đưa trả súng chim cho hắn, dùng khăn che miệng cười trộm, không nể mặt hắn nói: Tướng công thật thích nói đùa, tiểu đoàn vũ khí rảnh rỗi vậy sao, không có chuyện gì mà lại mang cái súng chim này đi bắn chim chơi sao?

... Phó Hằng nghe nương tử nhà mình nói chuyện sắc bén như vậy, không khỏi bật cười ngây ngốc, gãi đầu nói: Không phải là ta sợ dọa đến nàng sao.

Biết tâm tư của hắn, Đồng Uyển Nhu cũng cố ý lấy lại chiếc súng, rồi cài lại súng vào sau lưng cho hắn, sau khi làm xong, liền khẽ hành lễ với Phó Hằng và Lý thị, nói:

Tướng công, nương, nếu không có chuyện gì, vậy con xin phép về phòng chép kinh.

Phó Hằng và Lý thị liếc nhìn nhau, Phó Hằng buồn bực hỏi: Chép kinh gì? Ai bảo nàng chép kinh sao?

Phó Hằng cho rằng Đồng Uyển Nhu bị Qua Nhĩ giai thị bắt nạt gì đó, vẻ mặt biến đổi, lại thấy Đồng Uyển Nhu vẻ mặt như thường nói:

Nếu như có việc, ta cũng không cần tự làm, nếu như không có việc để làm, ta không chép kinh thì làm cái gì?

...

Lý thị và Phó Hằng lúc này mới nhẹ nhàng thở ra Lý thị lắc lắc đầu, nói với Phó Hằng: Nghe thấy lời vợ con nói rồi chứ?

Phó Hằng yên lặng gật đầu, rồi kéo Đồng Uyển Nhu đi ra khỏi phòng, đi về phía cửa chính của phủ Phú Sát.

Một người tướng công tốt điều đầu tiên chính là, bất cứ lúc nào, bất cứ chỗ nào, cũng không thể để cho vợ mình cảm thấy nhàm chán.

******

Đồng Uyển Nhu đội một chiếc mũ có màn che màu trắng, dè dặt cẩn trọng nắm lấy đai lưng của Phó Hằng, đi theo hắn trên con đường Chu Tước đông đúc người qua lại, nàng cảm thấy trái tim mình đập nhanh đến mức muốn nhảy ra ngoài.

Tân hôn ngày thứ hai, tướng công của nàng liền dẫn nàng ra ngoài du ngoạn, này, này, quả thật là bất khả tư nghị rồi.

Vốn kế hoạch ban đầu của nàng là ít nhất ba tháng thể hiện tốt, sau đó mới dám mở miệng nói với tướng công và mẹ chồng, xem có thể ngồi kiệu ra ngoài dạo một vòng hay không, vậy mà, mới ngày thứ hai, tướng công của nàng đã dẫn nàng xuất môn, nếu không phải nàng kiên trì, thì ngay cả mũ mạng nàng đều không cần đội.

Bàn tay nhỏ nhắn mềm mại bị một bàn tay to lớn hữu lực nắm lấy, Đồng Uyển Nhu sửng sốt, rồi mới ngượng ngùng gục đầu xuống đến gần hắn một chút.

Tướng công, rõ như ban ngày, như vậy không ổn lắm. Đồng Uyển Nhu nhỏ giọng hỏi thử một câu.

Phó Hằng lơ đễnh nhún vai nói: Có gì không ổn, ta và nàng đã là vợ chồng, giữa vợ chồng dắt tay đi bộ là điều rất bình thường, ai có thể nói chúng ta không đúng?

Nhưng mà... Mặc dù là vợ chồng, nhưng đại đa số nam nhân đều sẽ không nắm tay thê tử của mình


/22