Cùng Trời Với Thú

Chương 29 - Chương 29

/238


Editor: ChieuNinh

Sở Chước cũng không biết thời điểm mình bế quan đúc kiếm, A Chiếu đã mang theo Ngọc Bích Băng Nhện gây sự ở bên ngoài.

Nhưng mà cho dù có biết, nàng cũng không có biện pháp ngăn cản, đừng nhìn A Chiếu bình thường mặc cho nàng vân vê nhào nặn, cái vẻ yêu thú sủng vật, có đôi khi nó gấu lên, thì không chút thoái nhượng, ngay cả nàng cũng không có biện pháp ngăn cản.

Nên may mắn là, thực lực của A Chiếu và Ngọc Bích Băng Nhện cũng không kém, mỗi lần làm xong việc bỏ chạy, rất ít sẽ để người bắt được cái đuôi chúng nó.

Bích Tầm Châu vốn là một yêu thú cẩn thận lại lãnh ngạo, nào biết bị A Chiếu dạy dỗ vài năm, sau đó càng ngày càng thích gây sự. Còn hiện tại, Sở Chước tin tưởng Bích Tầm Châu vẫn là rất ngoan.

Đương đương đương, tiếng va chạm vang lên ở trong phòng luyện khí phong bế, tia lửa bắn ra bốn phía.

Thiếu nữ trước lò lửa mặc một bộ quần áo vải thô thanh đạm, tay áo rộng thùng thình và làn váy đều buộc lại, lộ ra cánh tay tinh tế trơn bóng, trên da thịt không thể tránh khỏi bị vết bẩn màu đen hoặc nâu dính vào, hỗn hợp với mồ hôi ồ ạt chảy xuống nhỏ giọt trên quần áo. Nghênh đón địa hỏa màu hồng quả quýt trong lò lửa, chiếu sáng lên gương mặt dịu dàng, thần sắc trầm tĩnh, động tác búa nện đánh trên tay lại vô cùng vững vàng hữu lực, phôi kiếm ở trong sự rèn luyện lặp đi lặp lại mà dần dần thành hình.

Trong góc phòng, một con rùa nhỏ an ổn ngâm linh thủy Ngũ Hành Hoạt như cũ, trong tiếng búa nện đánh cực có quy luật mà đi vào giấc ngủ.

Khi A Chiếu và Ngọc Bích Băng Nhện trở về, vừa vặn thấy một màn như vậy.

【Kiếm muốn thành hình, thực nhanh!】Ngọc Bích Băng Nhện kinh ngạc nói.

A Chiếu nhảy đến bên cạnh chỗ để tài liệu, trả lời: 【Sáng quắc tư chất rất tốt, nàng học cái gì cũng rất nhanh.】

Ngọc Bích Băng Nhện nhất thời không muốn nói chuyện với nó, chỉ cần vừa kéo đến trên người chủ nhân Sở Chước này, lão đại của nó sẽ vô cùng bảo vệ nàng, mặc kệ tốt hay xấu, thoạt nhìn giống như là tên không não.

Tôn nghiêm yêu thú cao cấp đâu?

Nửa tháng này, Ngọc Bích Băng Nhện và A Chiếu mỗi ngày đều đã ra ngoài đi dạo, hoặc là đi theo dõi Yến Nhã Chính và Từ Nô Song muốn gây sự, hoặc là đi tìm một ít đồ ăn cho Sở Chước bổ sung linh lực. Nhưng mà phần lớn thời gian, chúng nó vẫn là ở trong phòng luyện khí cùng Sở Chước, nhìn nàng đánh bóng tài liệu từng chút một, hòa tan, rèn giũa, đúc... tất cả Toái Tinh thạch

Trừ bỏ phôi kiếm trong tay Sở Chước đang rèn luyện ra, bên cạnh còn có một phần tài liệu còn đang xử lý.

Lần này linh khí Sở Chước cần đúc là hai loại, một loại là Toái Tinh kiếm, một loại bây giờ còn là một đống tài liệu đang được xử lý, nhìn không ra là cái gì. Hơn nữa phần tài liệu luyện khí chưa xử lý tốt này đều dùng là Toái Tinh thạch cao cấp, Sở Chước dùng tới hơn phân nửa Toái Tinh thạch cấp chín và cấp mười lần này được đến, chính là vì đúc thanh vũ khí này.

Điều này làm cho mấy con yêu thú đều rất ngạc nhiên, rốt cuộc nàng muốn làm kiểu dạng linh khí gì.

Nhưng mà có thể đoán được, thanh linh khí này phẩm chất nhất định không thấp.

Một tháng sau, một thanh Toái Tinh kiếm cấp năm rốt cuộc đúc thành công.

Sở Chước tưới nước linh tuyền đã chuẩn bị tốt lên, Toái Tinh kiếm phát ra tiếng động xèo xèo, nhanh chóng hấp thu linh lực trong nước linh tuyền, thân kiếm màu bạc càng phát ra ánh sáng như tuyết, vô cùng sắc bén.

Sở Chước cắt đầu ngón tay nhỏ ra một giọt máu, bắn lên.

Sau khi Toái Tinh kiếm hấp thu giọt máu này, thân kiếm sáng lên một màu đỏ máu, sự sắc sảo bao trùm cả thân kiếm, sau một lúc lâu mới biến mất.

Khi huyết sắc biến mất, thân kiếm màu bạc sắc sảo biến thành một màu tối lạnh lùng sắc bén, nhè nhẹ phiếm hàn mang lạnh lẽo, lập tức thì thu liễm lại bình thường.

Sở Chước vỗ về kiếm đúc tốt, trong lòng có vài phần vừa lòng.

Dùng nước linh tuyền để tẩy qua kiếm quả nhiên không đồng dạng với Toái Tinh kiếm phổ thông, bên ngoài vụng về bên trong xuất sắc, thích hợp dùng để giả heo ăn thịt hổ.

Lúc đúc kiếm, dùng nước linh tuyền tưới tẩy rửa phôi kiếm hết lần này tới lần khác cũng là bỏ đi tạp chất trong tài liệu, đề cao phẩm chất bản thân tài liệu. Đây là thường thức rèn khí đời trước nàng học được ở linh thế giới, nhưng mà nước linh tuyền hiếm có, trừ bỏ nắm chắc bao hàm luyện khí đại tông môn ra, những người khác muốn dùng nước linh tuyền rửa kiếm căn bản không có khả năng, càng không cần phải nói Tấn Thiên đại lục loại Huyền thế giới linh khí loãng này.

Có nước linh tuyền tẩy kiếm, cấp bậc Toái Tinh kiếm có thể muốn cao hơn một đại bậc so với ban đầu, nhìn như là cấp năm, kỳ thực phẩm chất của nó đã đạt tới cấp sáu.

Đừng xem thường một bậc lớn này, bình thường khi đang chiến đấu, chính là một cấp này sẽ tạo thành kết quả không tưởng được.

Rốt cuộc đúc xong Toái Tinh kiếm rồi, Sở Chước đặt tới bên cạnh, sau đó bắt đầu rèn tài liệu bán thành phẩm ở bên cạnh.

Lúc này Sở Chước đã ở trong phòng luyện khí bế quan một tháng, nhưng mà lúc trước nàng thuê ba tháng, còn có hai tháng, là nàng dự phòng để đúc một thanh linh khí khác.

Sở Chước tiếp tục cố gắng rèn luyện tài liệu, lặp đi lặp lại rèn luyện lần thứ hai, lần thứ ba...

Muôn vàn thử thách ai cũng như thế.

Thời gian dài rèn luyện rất tiêu hao thể lực, linh lực và tinh thần, thậm chí đối thân thể mà nói là gánh nặng không thể thừa nhận. Nếu không phải Sở Chước tốn hai năm thời gian bò đỉnh Tẩy Thiên, rèn luyện thân thể đến trạng thái tốt nhất, căn bản không thể thừa nhận rèn nặng nề như thế.

Mỗi ngày đều có thể nghe được tiếng búa nện đập đương đương đương, nghe được nhiều, mấy con yêu thú phát hiện trong tiếng rèn luyện này ẩn chứa nhịp điệu kỳ diệu nào đó, thế nhưng không giống tạp âm gây phiền lòng, ngược lại ở đây trong loại thanh âm có quy luật này, dễ dàng có thể đi vào cảnh giới quên mình (vong ngã), lĩnh ngộ huyền diệu trong đó.

Đây rõ ràng chính là một loại thuật luyện khí cực cao.

Luyện khí sư lấy luyện khí nhập đạo, luyện khí cũng có thể tu luyện.

Ngọc Bích Băng Nhện nhịn không được cẩn thận quan sát thiếu nữ trước lò lửa, yêu thú bình thường đều không quá chú trọng bên ngoài nhân loại, chỉ chú trọng thực lực. Cho nên Bích Tầm Châu cũng không có trông mặt mà bắt hình dong, xuyên thấu qua bề ngoài gầy yếu trời sinh của Sở Chước, có thể càng rõ ràng nhìn thấy bên trong của nàng.

Tư chất của nàng nó không biết có được hay không, nhưng tâm tính Sở Chước, năng lực và tính bền bỉ không thể nghi ngờ là người tốt nhất trong số nhân loại nó gặp qua.

Đây là con đường căn bản người tu luyện nhân loại




/238