Cưới Thử Ngọt Ngào: Dung Thiếu, Chiều Vợ Vô Độ

Chương 3. Tiệc thông gia hai nhà Dung Bạch.

/1797


Chương 3. Tiệc thông gia hai nhà Dung Bạch.

Một ngày nào đó của bốn năm sau, cô ở nơi xa nhận được một cuộc điện thoại, do Hà Mạn gọi tới, là vợ hai của cha cô, mẹ kế của cô.

Bạch Tinh Ngôn đi du học bốn năm chưa từng nhận được cuộc điện thoại nào từ gia đình, lần này đúng là lần đầu tiên.

Nhưng, nghe tiếp thì nội dung là, "Tinh Ngôn à, cha con sắp xếp xem mắt cho con rồi đấy, con cũng sắp tốt nghiệp, hay là tuần này về luôn đi! Đôi phương là gia tộc rất được trong nước, trẻ tuổi, đẹp trai, bao nhiêu thiên kim tiểu thư các nhà khác cũng muốn gả cho người đó...."

Hà Mạn nói một tràng dài, nhưng còn chưa nói xong đã bị Bạch Tinh Ngôn ngắt lời. "Tôi không đi."

Cô trực tiếp từ chối.

Hà Mạn như đấm phải bông, cũng lười đưa đẩy thêm, giọng điệu chanh chua sắc xảo đầy châm chọc: "Bạch Tinh Ngôn, dì nói thật với con, mối hôn sự này cũng do cha con nhờ tới rất nhiều mối quan hệ mới có được, con đồng ý thì đi, không đồng ý thì cũng phải đi!"

"Ba con làm ăn buôn bán một mình không dễ dàng gì, gia tộc đối phương có thể giúp cho nhà họ Bạch rất nhiều, con gái đẻ ra không giúp được việc làm ăn cũng thôi, giờ có việc tìm con giúp, con cũng không phối hợp! Bạch Ngôn Tinh dì nói cho con biết, nếu dì mà sinh được con gái, việc liên hôn này cũng không tới lượt con!"

"Nói đủ chưa?" Bạch Ngôn Tinh ngắt lời bà ta.

"Con có giọng điệu gì thế hả?" Hà Mạn khó thở, quay lại nhìn Bạch Chính Nam nghẹn ngào, "Ông xã, ông nhìn nó xem! Tốt xấu gì tôi cũng là mẹ nó, mà nói lại nói chuyện với trưởng bối như thế?"

Bạch Tinh Ngôn ở đầu dây bên kia nghe vậy nổi hết cả da gà.

"Được rồi, bớt miệng lại đi!" Bạch Chính Nam mắng một câu, nhận lấy điện thoại.

Hơi thở trầm nặng, ông trực tiếp nói ra mục đích của cú điện này. "Tĩnh Ngôn, những gì dì con nói đều là thật. Hôn sự lần này, mọi người trong nhà đã tìm người ướm lời ổn thỏa rồi, không thể quay đầu lại. Trong tuần này con phải về!"

"Cha, cha cũng muốn con làm vậy sao?" Không để ý lý do thoái thác của ông, Bạch Tinh Ngôn chỉ hỏi mối quan tâm của mình.

Bên kia điện thoại trầm mặc rất lâu.

Đáp án, hiển nhiên là vậy.

Trái tim Bạch Tinh Ngôn như bị người dùng kim, nhẹ nhàng đâm sâu vào trong.

Không hỏi thêm nhiều, cô đồng ý nói. "Con biết rồi, con sẽ quay về."

Chỉ mới là xem mắt thôi, chỉ cần cô nghĩ cách để đối phương chán ghét mình là được, không phải sao?"

Đã đặt xong vé máy bay về nước, chính là ngày hôm sau.

Mười tiếng sau, máy bay hạ cánh đúng giờ.

Tiệc xem mắt được sắp xếp chính thức vào ngày hôm sau nữa.

Trước khi ra khỏi cửa, Hà Mạn còn có lòng sai người tới giúp Bạch Ngôn Tinh chỉnh trang một phen.

Lễ phục màu đen khêu gợi, tóc dài uốn xoăn, gương mặt trang điểm tinh tế, tất cả được bố trí thỏa đáng thì mới hài lòng đẻ người lái xe chở cô ra khỏi cửa.

Đã hẹn gặp đối phương tại một nhà hàng ở Bắc Viên.

Bạch Tinh Ngôn đến rồi định tiến vào khu ghế lô đã đặt trước, vừa mới bước một chân lên, Hà Mạn lại gọi điện thoại tới.

"Bạch Tinh Ngôn, đừng trách dì không nhắc nhở con, lần xem mắt này phải thành công, đừng có làm mình làm mẩy! Đối phương cũng không phải người nhà họ Bạch chúng ta có thể động tới. Dung Cảnh Mặc có tiếng hung dữ tuyệt tình ở thành phố C này, chọc giận cậu ta, Bạch gia chúng ta cũng bị chơi chết luôn!"

Hà Mạn nói một tràng, Bạch Tinh Ngôn như bị chấn động.

"Bà nói ai?" Cô hỏi nhấn mạnh từng chữ.

"Dì nói Dung Cảnh Mặc đó!" Hà Mạn chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì.

Toàn thân lạnh như băng, Bạch Tinh Ngôn không thể tưởng tượng nổi xác nhận lại, "Đối tượng xem mắt mọi người an bài là anh ấy sao?"

Hà Mạn, "Đúng vậy, cha con chưa nói với con à?"

"....."


/1797