Diva Kết Hôn Ngầm, Cực Sủng!

Chương 10: Chúc mừng thiếu gia, ông trời tác hợp!

/1063


Chương 10: Chúc mừng thiếu gia, ông trời tác hợp!

Quả nhiên, Bạc Mục Diệc nghe thấy Tô Trà muốn đi vào thế giới giải trí, trên khuôn mặt như điêu khắc lộ ra một chút tâm trạng giãy dụa.

Giống như là không tình nguyện, lại có chút lo lắng Tô Trà tức giận, anh chỉ đành chậm rãi nói một chữ "Được".

Trầm thấp đến mức hầu như nghe không rõ.

Điều này làm cho Tô Trà có chút buồn cười.

Trước đây là mình sợ anh, bởi vì lực áp bách trên người Bạc Mục Diệc quá mạnh mẽ, thêm vào còn có loại ý muốn kiểm soát mình kia.

Bây giờ mình không sợ, lại thích anh, loại cảm giác đó liền hoàn toàn thay đổi.

Cô đột nhiên có chút ngạc nhiên Bạc Mục Diệc là làm cái gì.

Thế nhưng cô cũng không phải hoàn toàn không biết, còn nhớ tới lúc trước sắc mặt Liên Trì phức tạp nhìn cô nói câu nào: "Em cũng là tốt số, thậm chí ngay cả thân là người thừa kế - anh ta cũng có thể coi trọng em..."

Câu nói này chính là chỉ Bạc Mục Diệc.

Lai lịch Liên Trì đã đủ kinh người, còn có thể từ trong miệng anh ta nghe được một câu đánh giá Bạc Mục Diệc như vậy.

Người thừa kế.

Bây giờ Tô Trà suy nghĩ một chút, càng có thể từ trong miệng Liên Trì lúc đó, ngờ ngợ phân biệt ra được một tia, mùi vị đố kị?

Đố kị, anh chính là người đàn ông mà ngay cả nhị thiếu gia cũng có thể đố kị, Tô Trà dường như rõ ràng cái gì.

Có điều cái gì cô cũng không hỏi, bây giờ dù cho cô biết thân phận của Bạc Mục Diệc, cũng không có ích gì.

Đời này, Tô Trà đã sớm không phải Tô Trà trước kia.

Cô muốn dựa vào bản lãnh của mình, bò đến địa vị không kém gì kiếp trước.

Cô muốn càng quang minh chính đại xứng với Bạc Mục Diệc.

Cô híp mắt cười cười, xoa xoa lỗ tai Bạc Mục Diệc, "Em tham gia một chương trình tài năng phát sóng vào kỳ nghỉ hè, chiều nay liền đi tham gia tuyển chọn."

"Được, đến lúc đó anh đưa em đi."

Anh phải nhanh lên, bởi vì còn có chuyện, không thể không rời đi nhanh sau khi nói vài câu tán gẫu ngắn gọn.

Tô Trà cũng biết anh dường như rất bận, liền nhanh chóng tiễn anh xuống lầu dưới.

Người đàn ông đẹp trai giống như thần Apollo sau khi được cô gái tiễn xong rời đi vẫn còn đang ngẩn ngơ nhìn bóng dáng cô, mãi đến khi một chiếc xe Bentley màu đen từ trong góc chậm rãi ra, cửa sổ xe hạ xuống, người đàn ông mang kính râm cung kính lên tiếng: "Thiếu gia, chúng ta có thể rời đi."

Bạc Mục Diệc trở về, vẻ mặt dịu dàng đã rút đi, cả người tỏa ra một loại hơi thở lạnh lẽo.

Sau khi lên xe, anh tựa lưng ở trên xe, chân dài bắt chéo, môi hơi cong, trong ánh mắt lại không nhìn ra nửa điểm ôn nhu, nhưng có loại cảm giác thỏa mãn kỳ dị, thật giống như sư tử ăn no uống say, tuy rằng hung mãnh, nhưng hiện ra lười biếng cùng thích ý.

Tư thái cao quý tao nhã, lại như là Vương Tôn quý tộc của thế kỷ trước, vô cùng tôn quý.

Người đàn ông đeo kính râm từ trong kính chiếu hậu nhìn thấy dáng vẻ Bạc Mục Diệc, cười hỏi một câu: "Tâm tình Thiếu gia không tệ, Tô tiểu thư bên kia có chuyện gì tốt sao?"

Cũng chính là trong giây lát này, người đàn ông vốn tỏa ra tư thái thỏa mãn ánh mắt bỗng nhiên giống như là ác quỷ hung ác nhìn về phía anh ta, cả người tỏa ra sát khí trí mạng, như là ngàn dao vạn kiếm, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng đâm người ta máu me đầm đìa.

Tư thái như vậy, khiến cho sóng lưng người đàn ông đeo kính râm một hồi lạnh lẽo.

Anh cảm giác cổ họng của mình đều giống như bị nắm lấy, nuốt cũng vô cùng khó khăn, dưới ánh mắt như vậy, giống như xương cốt đều đang bị người bẻ lệch vậy.

Chỉ trong nháy mắt anh hầu như cho rằng thiếu gia muốn giết mình.

Lúc loại cảm giác tê cả da đầu kia đạt đến đỉnh điểm, người đàn ông lại đột nhiên khôi phục dáng vẻ bình thường, chỉ là chút lạnh lùng một hơi: "Cô ấy là bạn gái của tôi."

"Hô —— "

Trong nội tâm người đàn ông đeo kính râm hít sâu một hơi, sau khi nghe được câu này, lại có chút khó mà tin nổi, ngón tay run cầm cập một hồi, phát hiện thái độ của mình có chút gây sự, sợ thiếu gia lại trở mặt, nhanh chóng nói một câu ——

"Chúc mừng thiếu gia, ông trời tác hợp!"


/1063