Hoàng Thượng Vạn Tuế

Chương 79 - Chương 79

/113


Edit: Lạc Thần

Lưu Giai Lệ và Trương Nhạc ở phía sau len lén cười, Lưu Giai Lệ chỉ vào lỗ tai phiếm đỏ của Tống Hiểu Hoa, sau đó nói với Trương Nhạc: Bình thường tớ còn chưa có thấy Hiểu Hoa như vậy, xem ra thật là tình yêu làm cho người ta say nha. Dứt lời, còn giả bộ giống như là thi nhân lắc lắc đầu.

Trương Nhạc bị bộ dáng của Lưu Giai Lệ chọc cười, nói: Vậy cũng nhanh yêu một người đi.

Lưu Giai Lệ thở dài một cái trả lời: Tớ cũng nghĩ như vậy, đáng tiếc ngay cả một đối tượng cũng không có, cậu bảo tớ đi yêu ai đây? Yêu xxx sao?

xxx chính là tiểu thụ trong lớp bị tình địch bẻ cong queo so với con gái còn con gái hơn.

Trương Nhạc nhớ tới xxx này eo xinh đẹp vội vàng lắc đầu một cái, nói: Thôi, chúng ta còn đàn ông hơn anh, nhất định không tìm được đối tượng.

Hai người vừa đi vừa tự bôi đen mình, sau đó bất chợt nghe thấy giọng nói của Phương Lộ và Dương Quan, Phương Lộ vào một shop bán quần áo, vừa ý một cái váy ngắn tạo hình không đối xứng có vẻ đặc biệt, liền la to với người phía trước: Các bạn đợi chút, tớ vào xem một bộ quần áo đã. Sau đó cũng không quản người ta có nguyện ý hay không, liền trực tiếp đi vào.

Lưu Giai Lệ ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn bảng hiệu tiệm này, cô nhớ lần trước đã tới, một cái quần short jean, yết giá hơn tám trăm, chỉ có thể chê cười thả đồ vật lại chỗ cũ, nói đợi chút trở lại đợi chút trở lại, sau lại nhìn thấy tiệm này, cô liền đi đường vòng.

Phương Lộ nhìn thấy chiếc váy đó nói thế nào cũng có chừng một ngàn đồng đi, quá xa xỉ.

Tống Hiểu Hoa và Thẩm Cảnh đứng chung một chỗ, Thẩm Cảnh nghe cô nói qua về chuyện tình trong xã đoàn, nói thí dụ như xã trưởng rất tuấn tú khiêu vũ đặc biệt giỏi, ánh mắt Thẩm Cảnh lập tức có chút thay đổi, nói thí dụ như phó xã trưởng đặc biệt tốt, dáng dấp cũng cực kỳ xinh đẹp động lòng người, khiêu vũ ở trường học không người nào có thể địch, hơn nữa nam nữ đều xơi, Thẩm Cảnh ánh mắt liền lại thay đổi.

Nhịn xuống chính mình muốn hỏi Tống Hiểu Hoa, anh và xã trưởng người nào đẹp trai hơn?

Thẩm Cảnh cảm thấy mình thật là không có thuốc nào cứu nổi, hôm nay còn chưa nhìn thấy người, chỉ là nghe nói mà cũng đã không vui rồi, thật là hận bản thân không được cùng học chung một lớp trong một trường với Tống Hiểu Hoa, cả ngày ở nhà nhìn, không cho phép cô chạy loạn, cũng sẽ không trêu chọc một vài người kỳ kỳ quái quái.

Người chìm trong cuộc yêu, quả nhiên chỉ số thông minh vĩnh viễn cũng không ở trên một con đường.

Phương Lộ từ trong shop bán quần áo đi ra ngoài, thái độ lập tức cũng không giống nhau, Dương Quan ở sau lưng xách theo túi đựng quần áo, vuốt ví tiền trong ngực, trong lòng đang rỉ máu.

Nhà của Dương Quan coi như là có tiền, nhưng từ lúc quen với Phương Lộ, tiền trên người của anh cùng nước chảy ào ào một dạng, lúc đầu chính mình còn không có chú ý, trung học đệ nhất cấp còn tốt, đến trường học này, Phương Lộ biến hóa càng lúc càng lớn, ngay cả bạn cùng phòng bên trong túc xá của anh tất cả đều nói nếu bọn họ có bạn gái như vậy đã sớm quăng.

Lúc bắt đầu là thật thích, càng về sau này tình cảm cũng bắt đầu có khoảng cách.

Dương Quan nhíu mày, không biết mình có thể kiên trì tới khi nào.

Phương Lộ ngước mắt, quay đầu lại liếc mắt nhìn Dương Quan, nói: Làm sao vậy? Đi theo cùng đi nha.

Giọng nói của Dương Quan buồn bực trả lời: Ừ.

Phương Lộ nhìn bộ dáng này của anh, chính mình cũng bực bội, vốn là ở trong trường học bài chuyên ngành của Tống Hiểu Hoa luôn luôn đè ép trên mình, bản thân cô cũng không vui, cảm thấy Tống Hiểu Hoa là một người mập, người như vậy không biết lúc đầu là như thế nào vào được trường học, sau lại nhìn thấy kỹ thuật múa của người ta, trong lòng có ghen tỵ, nghe Trương Nhạc nhắc tới thanh mai trúc mã của Tống Hiểu Hoa , cô vẫn cảm thấy là thổi phồng lên, đã sớm nghĩ tới ra ngoài liếc mắt nhìn, sau đó đùa cợt đám người Tống Hiểu Hoa Trương Nhạc một cái.

Nhưng chờ nhìn thấy Thẩm Cảnh, lời trong lòng chuẩn bị nói, lại một câu cũng nói không ra ngoài.

Trương Nhạc nói hoàn toàn không có khoa trương, anh quả thật có tư cách.

Sau đó đáy lòng là càng thêm không thăng bằng, nhìn thấy Dương Quan bên cạnh mình, mặc dù dáng dấp không tệ, nhưng mà so với Thẩm Cảnh, toàn bộ giống như là một cái sơn trại so sánh với chính phẩm.

Phương Lộ mất hứng, liền thích mua đồ, đáng thương chính là ví tiền của Dương Quan.

Tống Hiểu Hoa dừng lại trước quán




/113