Hôn ước hào môn: Vợ yêu bé nhỏ của đại thúc

Chương 107 - Chương 107

/135




Học trên TV đó. Ánh mắt Tần Mộ Tây nhìn Vạn Kiệt như một tên ngốc: Học cách sử dụng có hiểu hay không.

Khoé miệng Vạn Kiệt giật giật một cái, lại bị khinh bỉ rồi.

Đừng lãng sang chuyện khác, nhanh nói chủ ý cho con một chút, con nên làm gì đây?

Bây giờ bé rất buồn phiền.

Nếu không dẫn mẹ con đến thành phố Phượng đi, cách xa như vậy, sẽ ít gặp mặt, tình cảm dĩ nhiên sẽ phai nhạt. Cố Mộ Nghiêm cũng không biết anh lúc nào thì bát quái như vậy, nhưng sâu xa bên trong có cái gì đó nói cho anh biết nên nói như vậy, thật sự là cảm giác kỳ lạ mà.

Đúng vậy, sao con không nghĩ đến nhỉ, đất khách là nơi dễ dàng chia tay nhất, hơn nữa còn không có gặp nhau nữa. Ánh mắt Tần Mộ Tây sáng lên.

Đúng vậy. Cố Mộ Nghiêm gật đầu một cái.

Tần Mộ Tây chống cằm, khắp khuôn mặt mãn đều là mong đợi: Con còn chưa có đến Trung Quốc, thật muốn xem đó là một quốc gia như thế nào nha.

Cố Mộ Nghiêm đáp: Rất đẹp, con nhất định sẽ thích.

Vạn Kiệt nhỏ giọng nói với anh: Lão đại, anh quang minh chính đại lừa gạt về nhà không tốt lắm đâu.

Có sao? Cố Mộ Nghiêm nhíu mày.

Đúng vậy. Vạn Kiệt mãnh liệt gật đầu.

Tần Mộ Tây vỗ bàn một cái: Ngày mai sẽ đưa mẹ đi Phượng Thành, quyết định vậy đi.

Con thật sự muốn đi Phượng Thành à? Vạn Kiệt nghiêng đầu hỏi bé.

Đúng vậy ạ, trước đây con đã sớm muốn đi Trung Quốc, nhưng vẫn không có cơ hội, bây giờ rốt cuộc có cơ hội rồi, tại sao không đi chứ. Mắt Tần Mộ Tây sáng lấp lánh nhìn Cố Mộ Nghiêm: Con muốn đi đến nhà của chú, chú có chào đón con hay không?

Dĩ nhiên chào đón. Cố Mộ Nghiêm thật sự thích bé.

**

Lúc Tần Tích và Hàn Thành Nghiêu đứng dậy rời đi, cô muốn xem Tần Mộ Tây đang ăn cơm cùng với ai, tuy nhiên cô chỉ thấy một bóng lưng, bóng lưng của người đàn ông kia. . . Tại sao cô cảm thấy có chút quen mắt? Giống như đã thấy qua ở đâu đó rồi.

Sao thế? Hàn Thành Nghiêu thấy vẻ mặt cô có chút nghi ngờ.

Không có việc gì. Tần Tích thu hồi ánh mắt, đi tới cửa, nhưng trong nháy mắt cô đi ra đó, Cố Mộ Nghiêm nhận thấy được tầm mắt nên quay đầu lại, tuy nhiên anh chỉ thấy một mái tóc dài trên xẹt qua giữa một đường vòng cung.

Chú đang nhìn cái gì vậy ạ? Tần Mộ Tây theo tầm mắt của anh nhìn ra ngoài.

Không có nhìn gì cả. Cố Mộ Nghiêm nói dứt lời sau đó lại không nhịn được nhìn về phía cửa lần nữa, cảm thấy trong lòng là lạ thế nào đó.

Hàn Thành Nghiêu và Tần Tích lái xe đến nửa đường thì gặp phải xe của Lạc Thiên, Lạc Thiên quay cửa kính xe xuống, sau khi nhìn thấy Hàn Thành Nghiêu, khóe miệng giật giật một cái, người này tại sao lại dính lấy Tần Tích rồi.

Hai chiếc xe một trước một sau chạy nhanh đến cửa một ngôi biệt thự dừng lại, Lạc Thiên lười biếng xuống xe, đôi tay ôm ngực nhìn Hàn Thành Nghiêu: Làm sao anh rãnh rỗi như vậy, ngày ngày dính lấy em gái tôi làm gì, công ty anh phải đã đóng cửa rồi hay không?

Hàn Thành Nghiêu mặt lạnh, phản kích nói: Làm sao anh dài dòng như vậy chứ, đã đến thời mãn kinh rồi phải không?

Nghe hai người cãi vả, Tần Tích không nhịn được trợn mắt lên một chút, mỗi lần hai người này gặp mặt đều muốn đả kích đối phương một phen.

Tiểu Tích, tới đây. Lạc Thiên bắt được tay của cô, muốn kéo cô cách xa người Hàn Thành Nghiêu, nhưng cô mới đi một bước, cái tay còn lại đã bị Hàn Thành Nghiêu nắm lấy: Hàn Thành Nghiêu, buông tay, Tiểu Tích


/135

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status