Kiều Nữ Thương Hộ Không Làm Thiếp

Chương 107 - Chương 91.2

/134


Hai mươi tháng tư, cách đại hôn còn có một tháng, hôm nay là ngày chính thức hạ sính.

Một tháng trước, tuy rằng Tĩnh Quốc Công phủ náo loạn một hồi chê cười, nhưng rốt cuộc bởi vì Lục gia tự mình tới cửa xin lỗi mà vãn hồi danh dự, còn nhặt được cái thanh danh rộng lượng hào phóng.

Hơn nữa Trình Ngọc Hoa phải gả tiến hoàng gia, trở thành Thần Vương thế tử phi. Tĩnh Quốc Công phủ trong lúc nhất thời như nấu du liệt hỏa, dệt hoa trên gấm, cường thịnh cực kỳ.

Tĩnh Quốc Công phủ đã sớm hướng Kính Nhân Thái Hậu đưa ra yêu cầu, muốn Tống Trạc tự mình tới hạ sính.

Bình thường hạ sính đều là mẫu thân đi, nếu như tân lang tự mình hạ sính đó là có ý tứ cực coi trọng, hơn nữa thân phận của Tống Trạc vẫn là Thần Vương thế tử, là huyết mạch dòng chính của hoàng thất. Thông thường hoàng gia hạ sính đều là phái bà mối cùng quản gia tới cửa.

Nếu như Tống Trạc và Thần vương phi cùng tới cửa, đó là hu tôn hàng quý, chuyện lạ hiếm có.

Kính Nhân Thái Hậu do dự một chút rồi cũng đáp ứng yêu cầu của Tĩnh Quốc Công phủ, bởi vì Tống Trạc vì Ninh Khanh đã khiến Trình Ngọc Hoa chịu rất nhiều ủy khuất.

Tống Trạc cũng cảm thấy muốn đích thân hạ sính. Đó là chính thê của hắn, mà hành vi hiện tại của hắn đã coi như là sủng thiếp diệt thê, về sau Ngọc Hoa biết Ninh Khanh ở tại bên ngoài, không cho nàng hành thiếp lễ, Ngọc Hoa sẽ càng ủy khuất, cho nên Tống Trạc có thể bồi thường ít nào cho nàng liền bồi thường ít đó.

Cùng ngày, Tống Trạc và Thần vương phi cùng nhau đến Tĩnh Quốc Công phủ hạ sính.

Thần Vương không ở, ăn tết xong thu được tin, liền cấp tốc chạy về Kỳ Châu, ông sẽ ở tháng năm, trước khi đại hôn của hắn gấp gáp trở về, cùng nhau tới, còn sẽ có hai vị thứ huynh của hắn.

Tống Trạc một thân y phục màu tím ngồi trên lưng ngựa, trên đường phố giới nghiêm, phía sau là ba trăm tám mươi sáu nâng sính lễ, cực kỳ phong phú.

Thần vương phi ngồi ở trong xe ngựa nhất thời ưu nhất thời sầu. Trong khoảng thời gian này bà biết Ninh Khanh bị Tống Trạc mang ra phủ, lại không biết đi đâu, muốn hỏi lại không dám hỏi. Nhìn thấy Tống Trạc ngưỡng mộ Trình Ngọc Hoa như thế, hơn nữa Trình Ngọc Hoa này mới là biểu muội ruột thịt, lại có Thái Hậu chống lưng, bà rất sợ Ninh Khanh tương lai sẽ chịu ủy khuất.

Thần vương phi chỉ nguyện tương lai Tống Trạc mau chút mang Trình Ngọc Hoa đi Kỳ Châu, đến lúc đó Khanh Khanh cho dù là cái thiếp, nhưng bà tốt xấu cũng là Vương phi, hẳn có thể chăm sóc được nàng. Đến lúc đó hai cô chất sống nương tựa lẫn nhau, nếu là Khanh Khanh có thể có hài tử, liền cùng nhau nuôi lớn hài tử, về sau hài tử có tiền đồ, cũng thay đổi một chút tình cảnh.

“Tân lang tới!” Hạ nhân của Tĩnh Quốc Công phủ nhìn thấy Tống Trạc đích thân đến, kích động chạy đi vào báo.

Chỉ chốc lát sau liền có một đám người ra tới nghênh.

Mấy tỷ muội Trình Ngọc Đan biết được Tống Trạc tự mình hạ sính, sính lễ còn phong phú như thế, một đám đều tò mò mà tránh ở bên ngoài chính sảnh nhìn, hi hi ha ha cười đến sung sướng.

Trong đại sảnh Tĩnh Quốc Công phu nhân cười mắng một câu: “Một đám khỉ con, còn không mau đi chỗ khác chơi!”

Trâu thị cười đi ra ngoài đuổi hai lần đều không đi, đành phải cười từ bỏ.

Trình Ngọc Hoa, vẻ mặt thẹn thùng, ngồi tại trong viện của mình, một hồi sau một nha hoàn chạy vào nói: “Tân lang tới!”

Trình Ngọc Hoa liền nổi giận: “Còn không có thành thân đã kêu vậy! Ngươi có biết xấu hổ hay không!” Nhưng khóe môi lại ẩn ẩn có ý cười.

Nha hoàn kia cũng không sợ, hi hi ha ha mà chạy, một hồi sau Khả Tâm lại chạy tới báo: “Sính lễ chừng ba trăm tám mươi sáu đài,


/134