Live Streaming Ân Ái

Chương 9.1:

/100


Chương 9.1:


Lê Trú cho cô vào nhà anh để tra khảo cô, thậm chí còn nghĩ đến việc "nghiêm hình bức cung", nhưng sau đó anh đã thay đổi quyết định, không muốn tàn nhẫn với cô nữa, bởi vì không cần thiết, cô không xảo trá, quỷ quyệt như nhiều kẻ tình nghi khác, ngược lại không giỏi giở trò, ít nhất thì không bằng anh về phương diện này, đối với một đối thủ không ngang nhau như vậy, anh cảm thấy thật sự không cần tàn nhẫn. 


Thứ hai, không có đủ bằng chứng hoặc dấu vết để chứng minh rằng cô có liên quan đến các nền tảng khiêu dâm, chỉ là trùng hợp, cô cũng chỉ đội tóc giả giống nữ live stream, tối nay muốn dụ dỗ anh.


Tô Vãn, Uyển Thu, hai người phụ nữ này có mối liên hệ gì? Điều này đã cho anh một chút manh mối, ra lệnh điều tra các nữ sinh của đại học S. Bất cứ ai có kinh nghiệm live stream đều nằm trong phạm vi tình nghi của anh.


Thế là ngày hôm sau Uyển Thu phát hiện, các cảnh sát mặc thường phục đã đến tìm giáo viên khoa của cô. Giao hồ sơ xong, cô không nhịn được lặng lẽ dừng ở cửa, nghe trộm xem bọn họ đang nói chuyện gì. Giáo viên tràn ngập phòng vệ, không muốn tiết lộ, dù sao thì việc học sinh của mình dính vào vụ án này dường như là điềm báo cho một vụ bê bối lớn, nhưng người mặc thường phục liên tục đảm bảo rằng mọi thông tin đều sẽ được bảo mật.


Giáo viên lại hỏi, nữ sinh của chúng tôi bị nghi ngờ về điều gì? Câu hỏi này là mấu chốt nhưng Uyển Thu không nghe được, vừa định dựa sát vào cửa thì một học sinh ở góc cua đột nhiên đi tới, cô cúi đầu, vội vàng rời khỏi.


Vì chuyện này, cô rất lo lắng nên không có tâm trạng trong buổi live stream buổi tối. Nhưng đêm nay, cô không gặp người đàn ông đó ngay khi cô vừa vào, cô cảm thấy hơi bực bội, người khách mới mà cô tiếp đãi mở miệng ra toàn lời lẽ thô tục, cô còn chưa cởi đồ, đối phương đã liên tục nói "con đĩ", "đồ gái dâm", thậm chí là "chó cái".


Tô Vãn không kìm được, phản công một câu, "Tôi không ở trong khu vực AV. Dù có ở trong mạng lưới, nhưng cũng nên chú ý tới lời nói và hành động của mình có được không?"


Câu này không quá đáng nhưng lại đắc tội đến người đàn ông, bọn họ tự coi mình như thần thánh, muốn những cô gái live stream làm gì thì làm, sao có thể bị giáo huấn như vậy được?


Tô Vãn đã xin lỗi nhưng hoàn toàn vô ích, người kia giận dữ không kiềm được mắng mỏ cô, thậm chí còn khiếu nại. 


Vì lý do này, cô buộc phải gián đoạn buổi live stream, cúc áo vừa cởi ra một nửa lộ ra khe ngực gợi cảm.


Lúc này, cô mới thở phào nhẹ nhõm, không làm thì không làm, dù sao tối nay cô cũng không có tâm trạng!


Nhưng kết quả hỏng bét, cô muốn xin nghỉ nhưng bị chị Lan ra lệnh không cho đi.


Nửa tiếng sau, chị Lan đến, với vẻ mặt tức giận và gay gắt như Tô Vãn dự đoán.


"Nói rõ cho chị nghe đã xảy ra chuyện gì, đêm nay em nổi nóng cái gì vậy? Làm cho khách tức giận đến thế kia, cuối cùng có xin lỗi không?"


Tô Vãn nhìn chằm chằm mặt đất, giọng điệu không hề mềm mại, "Em không thích nghe người khác mắng em."


"Không lẽ em muốn bọn họ khen em? Tốt hơn em nên hiểu rõ ai đang phục vụ ai!"


“Thật không nhìn ra, tính khí của em nóng nảy như vậy, lẽ nào cấp trên có đàn ông muốn em thành tiểu thư yêu kiều của họ?” Câu này thật mỉa mai, cô làm loại chuyện này cùng lắm cũng chỉ là mặt hàng như các cô gái làm dịch vụ khiêu dâm, tiểu thư yêu kiều? Mộng tưởng hão huyền.


Nhưng với người đàn ông đầu tiên, cô cảm thấy thoải mái, đối phương chưa bao giờ nhục mạ cô, bây giờ nghĩ lại, chính phong thái phi thường của anh là thứ đã thay đổi khẩu vị của cô, khiến cô bắt đầu kén chọn khách.


Chị Lan cười lạnh: "Dâm đãng, tiện nữ nhân, con đĩ nhỏ, đụ âm đạo... Mấy lời này chỉ là tình thú của đàn ông, em để ý làm cái quái gì?"


"Em kiếm được 50.000 nhân dân tệ một tháng. Có bao nhiêu cô gái ở độ tuổi của em có thể có mức thu nhập này ngoài mấy đứa tiểu tam được những lão già nuôi dưỡng. Em nghĩ số tiền này là từ trên trời rơi xuống sao, còn dám đụng chạm đến cấp trên của mình, không bị đàn ông đụ, thậm chí không bị bọn họ sờ mó, chỉ làm vài trò mèo trước ống kính, những lời thô tục này em nghe cũng hợp lý thôi! "Chị Lan đột nhiên phát điên, âm lượng tăng lên gấp mấy lần “Còn không thì em biến ngay đi, đừng làm nữa!” 


Hôm nay thực sự là ngày thảm họa của cô, Tô Vãn buồn chán, không nói một lời, đôi mày thanh tú nhăn lại một chút.


Cô cũng có tính cách nóng nảy, không muốn đối phương nhìn thấy bộ dạng ngoan ngoãn của mình mà bỏ qua, ngược lại, cô có một cái nhìn bướng bỉnh, chị Lan tức giận không kiềm được, định tiếp tục thì bị nhân viên bảo vệ canh gác bên ngoài bất ngờ xông vào nói: “Có cớm tới!


Tô Vãn đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt mở to.


Chị Lan lại không quá sợ hãi, bình tĩnh hỏi: "Bọn họ tới đây điều tra cái gì?"


Để đánh lừa mọi người, địa điểm live stream là trong một khách sạn cao cấp, cũng chưa từng bị dò xét, có khi sẽ có cảnh sát tới, nhưng cũng chỉ để điều tra những việc khác.


"Chị xem CCTV thử đi."


Người vệ sĩ vẻ mặt nghiêm trọng, lúc đó vẻ mặt chị Lan cũng hơi thay đổi, trừng mắt nhìn Tô Vãn, “Lát nữa dạy bảo em tiếp.” Sau đó cùng vệ sĩ sải bước ra ngoài.


Tô Vãn có một linh cảm xấu mạnh mẽ, vào lúc này đã biến thành hiện thực. Cũng may cô nhanh trí thu dọn đồ đạc liền chạy đi không nói lời nào, cũng không đi thang máy, mà đi bằng một cầu thang bí mật.


Khi cô điên cuồng chạy xuống tới tầng chín, cô nghe thấy tiếng hét không ngớt.


Đó là của con gái.


Cô hoảng sợ bước đến trong thang lầu, cẩn trọng đẩy cánh cửa ra một chút rồi liếc mắt nhìn ra hành lang ở đằng xa.


Đồng tử của cô đột nhiên co rút lại.


Những người đàn ông đang khám xét căn phòng, các nhân viên bảo vệ đã ngăn chặn, nhưng lại bị quật ngược xuống mặt đất, không đợi những nhân viên bảo vệ tiếp tục xông đến, những người đàn ông đã rút súng của mình ra.


"Cảnh sát! Ai dám ngăn cản đều bị đem đi tra khảo!"


Nhân viên bảo vệ nhất thời không dám phát ra tiếng động.


Sau đó, bốn năm cánh cửa bị đá mở, những cô gái bên trong bị những người đàn ông áp giải ra ngoài.


Tô Vãn thở gấp gáp, cơn hoảng loạn tấn công toàn thân cô ngay lập tức, khiến cô run rẩy nghiêm trọng, cô không dám ở lại lâu hơn, chạy xuống như điên, như thể phía sau là một vực thẳm.


Rốt cuộc bị bại lộ từ khi nào? Cảnh sát âm thầm điều tra ra nơi này, hơn nữa cả tiếng gió cũng không để chạy lọt, có vẻ như là đột kích, nói như vậy thì bọn họ có niềm tin tuyệt đối có thể bắt được người, vậy chắc chắn đã ghim nơi này từ rất lâu. Tô Vãn càng nghĩ càng sợ, không lẽ bọn họ đã biết mặt mũi của cô rồi sao?


“Bang!” Cô chạy quá nhanh nên bị vấp ngã. Động tĩnh ở cầu thang rõ ràng đã thu hút sự chú ý của những người mặc thường phục đang lục soát ở từng tầng, cô nghe thấy tiếng bước chân đang đi đến. Đột nhiên, điện thoại vang lên "Tít tít", tiếng chuông chói tai như báo động, Tô Vãn nhanh trí, lập tức móc ra nghe, chống tường đứng lên khỏi nền đất lạnh.


“Mọi người, mau giải tán!” Đầu dây bên kia là giọng của người đàn ông, chính là người vệ sĩ ban nãy, khẩn cấp thông báo cho các nữ live stream mau giải tán, tự mình cứu mạng.


"Này, ông chủ Lý, hàng đã đến nơi rồi, nhưng chỗ ông lại không trả tiền, tôi không thể giao nha!"


"Ai da, không phải là tôi không nể mặt ông, nhưng mà thật sự không thể đặt ra tiền lệ này, ông phải biết..."


Người cảnh sát đẩy cửa ra, cuộc trò chuyện lọt vào tai.


Chỉ là một người phụ nữ chức nghiệp bình thường thôi sao? Người cảnh sát liếc nhìn vào trong.


Tô Vãn nắm chặt điện thoại, mỉm cười xin lỗi, "Tôi xin lỗi, tôi đang nói chuyện điện thoại, có làm phiền anh không?"


Người cảnh sát tỉ mỉ quan sát cô.


May mà hôm nay cô mặc một chiếc áo khoác dài che đi chiếc váy bó sát gợi cảm.


Đừng hoảng sợ, cô tự nhủ, miễn đừng như những người không may mắn kia, bị bắt ngay tại trận khi đang live stream, nếu không, cô chỉ là một người phụ nữ bình thường đến khách sạn để bàn công việc.


Người cảnh sát bị cô lừa, quay lưng bỏ đi.


Tối nay khách sạn cao cấp này rất hỗn loạn, luôn có tiếng con gái la hét hoặc đồ đạc đổ vỡ. Tô Vãn sợ hãi tìm mọi cách chạy thoát thân. Có cảnh sát chặn ở cầu thang, chỉ cần là phụ nữ, không quan tâm có phải là nữ live stream hay không, trước hết giữ lại rồi nói, bắt nhầm có thể thả, nhưng tuyệt đối không bắt sót một người!


Cô run lên vì sợ hãi, nhưng vẫn giữ bình tĩnh, cô lặng lẽ từ hành lang đi vòng qua, tiếp tục trốn.


Cô không rõ liệu cuộc đột kích đêm nay có liên quan đến việc cô tiếp cận cảnh sát đêm qua hay không, nếu có thì thật quá đáng sợ.


Đối với cảnh sát, đêm nay đã thành công tốt đẹp, hàng chục nữ live stream bị bắt tại chỗ, các cô gái bị còng tay, nhốt vào xe cảnh sát để đưa đi, còi cảnh sát chói tai vang lên, thu hút đám người đi đường nhanh chóng vây xem, không bao lâu đã tạo thành một vòng tròn lớn, đứng đó bàn luận sôi nổi còn chỉ chỉ trỏ trỏ.


Cô gái từ khi bước ra ngoài thì luôn cúi đầu, không lên tiếng, ánh mắt tĩnh mịch, hoàn toàn khác với vẻ phong tình khi live stream.


Lê Trú nhìn thấy có người chụp ảnh, anh giơ tay hất đi điện thoại của người đó, người đó tức giận và kinh ngạc ngẩng đầu nhìn anh, anh ngậm điếu thuốc trong miệng nhìn lại, khí thế oai phong lẫm liệt của viên cảnh sát có vẻ như áp đảo, người kia đột nhiên không dám phát biểu nữa, mặt xám xịt đi nhặt điện thoại lên.


Lê Trú ra lệnh cho thuộc hạ xua đuổi tất cả những người qua đường đang đứng xem, ánh mắt trong lúc vô tình quét nhìn qua con hẻm nhỏ ở phía sau, kết quả là bắt gặp một chuyện.


Một bóng đen mảnh mai vụt qua, giống như một bóng ma đột nhiên xuất hiện.


Bản năng nhạy bén của cảnh sát khiến Lê Trú ngay lập tức nhận ra đây là con cá lọt lưới, anh đuổi theo ngay lập tức.


Sau cuộc thoát ly gay cấn, thể lực của cô gái rõ ràng đã rất yếu, chạy càng lúc càng chậm.


Anh đột ngột tăng tốc độ, giật cổ áo của cô.


Cô không hét lên mất kiểm soát ngay tại chỗ như những cô gái khác, nhưng cũng không nói một lời.


Những gì xảy ra tiếp theo đã chứng minh, nó gần như đã cứu được cô.


Cô hoảng hốt ngã xuống trước mặt anh, nhịp thở rối loạn, gấp gáp.


Ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn hoảng hốt lo sợ.


Dưới ánh trăng lạnh lẽo, sắc mặt cô trở nên tái nhợt, hoàn toàn khác với vẻ phóng đãng và dụ hoặc của đêm qua.


Hóa ra là cô.


Lê Trú khựng lại một chút, nhưng Uyển Thu đã nắm bắt cơ hội này để đứng dậy và chạy! Nhưng Lê Trú trong giây lát đã khôi phục lại tinh thần, ánh mắt trở nên cực kỳ sắc bén, vươn tay bắt lấy cánh tay cô.


Anh kéo mạnh đến mức xoay cả người cô ngã vào lòng anh, mặt đối mặt.


“Buông ra đi, làm ơn!” Giọng điệu lo lắng thái quá khiến giọng cô gần như khàn đi.


Nhưng người đàn ông như Lê Trú sẽ không mềm lòng như đêm qua khi anh đang làm việc nghiêm túc. Nhìn thấy anh bất động, Uyển Thu phát điên lên! Nếu cứ tiếp tục thế này, các cảnh sát khác sẽ đến, khó khăn lắm cô mới chạy thoát cửa tử, không lẽ phía trước bốn bức tường đang đợi cô sao?


Cô lo lắng kêu lên, "Làm ơn! Buông ra đi, chỉ lần này thôi!"


Anh không cần phải tra khảo, sự hoảng sợ, cố gắng chạy trốn, cầu xin đủ mọi cách, tất cả đều chứng minh rằng cô thực sự có liên quan đến nền tảng khiêu dâm, thậm chí có thể là một trong những phụ nữ live stream!


Anh không thể để cô đi, nhất định không thể.


Lê Trú nghiến răng, ngay sau đó, anh nắm cổ tay cô nhấc lên.


Uyển Thu cảm nhận thấy một sức mạnh không thể cưỡng lại, trong nháy mắt, cô đã bị đè lên tường, cổ tay gắt gao ôm ở trên đầu, không thể nhúc nhích.


Chiếc áo khoác đột nhiên bị kéo căng ra, phần ngực được bọc trong chiếc váy bó sát phồng lên áp vào ngực anh vì khoảng cách quá gần.


Cả anh và cô đều không để ý, cô vẫn vội vàng hạ giọng van xin: "Tha cho em lần này đi, sau này em sẽ không bao giờ tham gia nữa! Anh trai ngoan, em sẽ đền đáp cho anh, bằng thân thể của mình..."


Nhưng chính những lời này lại khiến Lê Trú bùng lên ngọn lửa vô danh, anh nhéo hàm nhỏ của cô, bắt cô ngẩng mặt lên.


Cô vẫn đang khóc, đôi mắt to ngấn nước rất đáng thương, "Anh đừng giao em ra... Em sẽ chết đó..."


“Nói cho tôi biết,” Lê Trú ghé sát mặt cô, “Em là Tô Vãn?” Giọng điệu của anh rất trầm thấp.


Tim cô đập mạnh, gần như ngừng thở trong giây lát.


"Không..." Cô vô thức phủ nhận, bởi vì ánh mắt anh đều nói cho cô biết nếu cô thừa nhận thì sẽ chết thảm, "Em, em chỉ biết cô ấy..."


Lê Trú nhìn cô chằm chằm trong chốc lát, đột nhiên gia tăng sức mạnh áp chế cô, cô ậm ự ở dưới người anh, "Đừng!"


Cô nhắm chặt hai mắt, gấu váy đột nhiên bị vén lên, làn da mịn màng trên đùi bị lòng bàn tay thô ráp của người đàn ông bao phủ, lập tức trở nên căng thẳng vô cùng.


Cô vừa muốn rên rỉ, nhưng chưa kịp phát ra âm thanh, tiếng còi cảnh sát đột nhiên vang lên, đang ở trong ngõ! Ngay sau đó, ở ngã tư có đèn rọi vào.


"Lão đại, anh có ở trong đó không? Chuyện gì xảy ra vậy?"



/100