Ma Phi Gả Đến: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng

Chương 54 - Chương 54

/120


Editor: Gà

Cảnh Hiên nắm chặt tay, ánh mắt tràn đầy đau lòng: Ta biết ngay mà, đứa ngốc này, nàng luôn không muốn để ta lo lắng, cứ chịu đựng khổ sở.

Mẫu Đơn khẩn cầu nhìn hắn ta: Cảnh Hiên công tử, ngươi đừng nói những lời này cho nương nương biết, nếu không nàng nhất định sẽ trách cứ ta đó.

Yên tâm đi, ngươi nói cho ta biết những chuyện này, ta thật sự vô cùng cảm tạ ngươi, hơn nữa ta cũng có thể đoán được, đã từng nghe nói trước đây Đế Quân thú rất nhiều cô nương, hậu cung ba ngàn giai lệ, Phi Yên gả đi, thật sự đã chịu khổ rồi.

Đáng hận nhất là, Đại công chúa cũng đến đế đô, giành sủng ái với Đế hậu.

Nhắc đến Nguyệt Lưu Sương, ánh mắt Cảnh Hiên tràn đầy oán hận: Tiện nhân này.

Cho nên, nương nương rất đáng thương, phụ thân bên Hồ Tộc đối với nàng không tốt, mẫu thân bị nhốt, tỷ tỷ giành phu quân với nàng, nàng thật sự rất khổ sở, cho nên nàng nói rất nhớ ngươi, nếu có thể đi cùng với ngươi, nàng thà không mang thân phận này.

Mẫu Đơn vẫn không quên đâm chọc, khiến Cảnh Hiên sinh ra oán hận với Túc Ly Mị, như vậy hắn ta càng không thể buông tay Quý Phi Nhi rồi.

Đáng chết, bọn họ thật quá đáng, lần này, ta nhất định sẽ mang Phi Yên rời đi, sẽ không bao giờ để nàng chịu uất ức nữa.

Mẫu Đơn giả vờ bị dọa sợ mở to hai mắt: Cảnh Hiên công tử, vạn lần không thể, nương nương là Đế hậu, cả Yêu ma giới đều dưới sự thống trị của Đế Quân, ngươi có thể mang nàng chạy đi đâu, nếu bị phát hiện, các ngươi sẽ thảm hơn, hơn nữa người Hồ Tộc cũng sẽ không bỏ qua cho các ngươi.

Cuộc sống bây giờ của Phi Yên cũng sống không bằng chết, mặc kệ thế nào, lần này ta nguyện ý mạo hiểm vì nàng, chỉ cần nàng có thể đi theo ta, chân trời góc biển, ta cũng không tin không có chỗ cho hai ta dung thân.

Mẫu Đơn lộ ra nụ cười vui mừng: Có những lời này của ngươi, ta yên tâm, nương nương đối xử tốt với ta như vậy, ta đương nhiên hi vọng nàng có thể hạnh phúc, Cảnh Hiên công tử, về ngươi sau nên đối xử tốt với nàng.

Đây là đương nhiên.

Sau khi hàn huyên với Mẫu Đơn xong, Cảnh Hiên nhìn ra bên ngoài: Tại sao Phi Yên còn chưa trở về?

Nàng và Lang Vương đi gặp cha nàng rồi, Hồ Vương âm hiểm xảo trá như vậy, chắc hẳn nhất định sẽ làm khó nàng.

Nhưng mà, không phải Lang Vương đang ở bên cạnh nàng sao? Vì cố kỵ Lang Vương, nên ông ta không dám bất kính với Phi Yên đâu.

Cũng đúng, Cảnh Hiên công tử, ngươi đừng lo lắng, ta nghĩ bọn họ sẽ nhanh chóng trở về thôi.

Tiếp tục đợi thêm một lát, thì nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, nhưng không phải hai người, mà là ba người.

Quý Phi Nhi vội vã dìu Liễu Nhứ vào, lo lắng hỏi: Liễu di, người không sao chứ?

Không sao, không sao cả.

Mẫu Đơn thấy thế, cũng vội vàng đi đến: Xảy ra chuyện gì, người này là ai vậy?

Nói ra rất dài dòng, vào phòng trước đi, sau đó sẽ nói cho cô biết.

Vì vậy, Mẫu Đơn giúp nàng đỡ Liễu Nhứ đi vào, Túc Ly Mị cũng vào theo.

Quý Phi Nhi oán trách nhìn hắn: Chàng xem đi, ra tay không phân rõ trước sau, giờ thì hay rồi? Nhìn Liễu Nhứ yếu ớt như vậy, nhất định do Túc Ly Mị ra tay không biết nặng nhẹ khiến bà bị thương, pháp lực




/120