Mạc Đạo Vô Tâm

Chương 150 - Trở Về

/178


___ Nương nương, ta đã tr v rồi. ___

Chương thứ một trăm năm mươi: Trở về

Trịnh Quý phi cau mày nói, Ngươi khuyên ta như vậy, rốt cuộc là vì cái gì?

Lẽ nào tỷ tỷ thật sự không hoài nghi sự trung tâm của Khánh ma ma sao? Khang phi chăm chú nhìn Trịnh Quý phi.

Ánh mắt của Trịnh Quý phi chớp một cái, Là ta để nàng lợi dụng. Vốn dĩ ta không có ý định tranh sủng, nhưng từ khi nàng vào cung tới nay, vẫn luôn thuyết phục ta không nên hài lòng với hiện tại. Vốn dĩ ta cũng không động tâm, vì như theo lời muội muội nói, Hoàng thượng và Hoàng hậu phu thê tình sâu, nào có chỗ cho ta chen vào? Huống chi ta đã là Quý phi, ở trong cung này là nữ nhân tôn quý thứ hai, thì nên biết đâu là đủ. Tay Trịnh Quý phi sờ sờ bụng của mình tiếp tục nói, Nhưng sau đó, ta lại có đứa bé này. Trước khi Khánh ma ma từng làm bà đỡ, rất có kinh nghiệm. Nàng kết luận đây là một nam hài. Ta lại luôn thích ăn chua, nên cũng cảm thấy đúng, cứ như vậy, liền muốn nghĩ trước tương lai cho con trai. Các con của Tiên hoàng tranh đoạt, cạnh tranh thảm khốc cỡ nào muội muội cũng đã biết, tỷ tỷ ta thật sự sợ chuyện như vậy mai sau sẽ phát sinh trên người con trai ta. Muội muội, tâm tình của người mẹ, về sau muội muội có hài tử thì sẽ hiểu.

Khang phi lặng lẽ nghe, chờ Trịnh Quý phi nói xong, nàng chỉ lạnh lùng nói, Lời này của tỷ tỷ là đã suy nghĩ rất lâu rồi?

Sắc mặt Trịnh Quý phi trắng nhợt, Ngươi có ý gì?

Khánh ma ma đã chạy, coi như bắt được thì cuối cùng cũng chỉ có một con đường chết, đem tất cả tội danh đẩy cho một người chết, thật sự là cách làm cao minh. Có phải tỷ tỷ muốn nhanh chóng tìm được một người để nói ra những lời này đúng không? Hơn nữa muội muội ta tới rất đúng lúc có phải hay không? Trên mặt Khang phi nở nụ cười trào phúng.

Lời ta nói đều là thật, ngươi không tin cũng được. Trịnh Quý phi giận dỗi quay mặt qua chỗ khác.

Tỷ tỷ, ngươi muốn nói cái gì cũng được, chỉ cần có người tin là được rồi. Ta chỉ muốn tỷ tỷ nói một câu thật lòng, Khánh ma ma được phái vào cung, rốt cuộc là có mục đích gì?

Trịnh Quý phi bỗng nhiên quay đầu nhìn Khang phi, cười lạnh nói, Còn có thể có mục đích gì nữa? Chẳng qua là mẫu gia ta lo lắng một mình ta ở trong cung nên đưa một lão ma ma có kinh nghiệm tới hầu hạ mà thôi. Trong cung này, có chủ tử nào mà mẫu gia không đưa người vào đâu? Thẩm gia các ngươi lẽ nào không phải cũng đưa người vào đó sao? Trịnh gia chúng ta đưa một người vào thì sao lại là thiên đại tội được?

Khang phi không nóng vội. Nàng tới là vì muốn biết mục đích cuối cùng của toàn bộ chuyện này, Tỷ tỷ nói không sai, đưa người tiến cung vốn dĩ cũng không phải chuyện gì lớn, có điều đưa một người biết hạ cổ tiến cung, thì sẽ không đơn giản như vậy? Trịnh gia thế lớn ở kinh thành, sao lại có một lão ma ma đến từ Miêu Cương được, còn cố ý đưa người vào cung? Từ sau khi nàng đến, động tác của tỷ tỷ quả thật không ít!

Ta đã nói rồi, ta bị lão nô này lừa gạt, mới làm ra một chút chuyện sai lầm.

Khang phi gật đầu, Điều này muội muội tin tưởng. Nếu như theo cách nghĩ của tỷ tỷ, thì có thể chờ đứa bé này sinh ra rồi mới động thủ, thế nhưng Khánh ma ma lại tận lực khuyên tỷ tỷ động thủ trước diệt trừ ta, sau đó là Chu tỷ tỷ, cuối cùng là Hoàng hậu nương nương, đúng không? Nguyên nhân tất nhiên là vì tỷ tỷ mang thai Hoàng tự, không người nào dám động chạm. Khang phi nhìn ánh mắt của Trịnh Quý phi, liền biết mình nói đúng rồi. Nàng tiếp tục nói, Nhưng tỷ tỷ nghĩ kế cao minh như vậy, vì sao lại thất bại nhanh như vậy, triệt để như vậy đây?

Trịnh Quý phi dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Khang phi, môi hơi run run. Nàng là một người thông minh, rõ ràng đã nghĩ tới điều gì đó.

Khang phi cũng không để ý tới nàng, tiếp tục nói, Khánh ma ma chạy trốn, chính là để lại tất cả mọi chuyện cho tỷ tỷ. Nàng có phần nào suy nghĩ cho tỷ tỷ không?

Ý của ngươi là... nàng cố ý hại ta? Giả thiết này khiến cho Trịnh Quý phi không thể tiếp nhận nổi.

Khang phi lại ngại không đủ, ánh mắt lạnh nhạt híp lại, cười nói, Nàng chẳng qua cũng chỉ là một nô tài, hại tỷ tỷ mới là chủ tử đứng sau.

Khánh ma ma là do Trịnh gia phái tới, chủ tử của nàng đương nhiên là Trịnh gia. Trịnh Quý phi nghĩ đến đây, lạnh lùng nói, Khang phi, ngươi đừng mong khích bác ly gián! Bổn cung sẽ không tin ngươi đâu!

Khang phi lắc đầu nói, Tỷ tỷ có tin hay không là việc của tỷ tỷ, không cần nói với muội muội. Hôm nay ta tới cũng không phải để chọc tỷ tỷ tức giận. Ân oán giữa chúng ta có lẽ phải thật lâu nữa mới có thể rõ ràng. Có điều mục đích hôm nay ta tới là muốn giảng hòa với tỷ tỷ.

Giảng hòa? Trịnh Quý phi không rõ trong hồ lô của Khang phi muốn làm gì.

Chiến hỏa biên quan lại một lần nữa bùng cháy, phu nhân thâm cung chúng ta không thể ra trận giết địch, thì cũng nên tuân thủ cung quy. Tỷ tỷ, ân oán của chúng ta không thể tạm thời bỏ qua hay sao? Để Hoàng hậu an tĩnh, để Hoàng thượng có thể an tâm chính sự.

Trịnh Quý phi cười nhạt, Muội muội không hổ là nữ nhi của Thẩm gia, đúng là lo lắng cho thiên hạ. Nói như vậy, thì là tỷ tỷ không nhìn đại sự, để ý đại cục rồi.

Khang phi đối mặt với sự châm biếm của Trịnh Quý phi, không nóng không vội, Tỷ tỷ chỉ cần nói đồng ý hay không đồng ý là được.

Trịnh Quý phi tự biết mình không còn lựa chọn nào khác. Khang phi sẽ không hảo tâm mà mặc nàng chọn lựa như vậy. Hiện giờ mình đã ở thế hạ phong, nếu lúc này không dừng tay thì Khang phi sẽ không bỏ qua cho mình. Chỉ là, Khang phi ăn thiệt nhiều như vậy, sao có thể dừng tay ở thời điểm thượng phong này? Rốt cuộc là nàng đang nghĩ cái gì?

Khang phi nhìn ra rằng Trịnh Quý phi không tin tưởng, có điều cũng không định giải thích. Hai ngươi vật lộn sống mái, sẽ không có khả năng buông bỏ ân oán nhanh như vậy, nếu càng giải thích, thì ngược lại càng khiến Trịnh Quý phi nghi ngờ.

Trịnh Quý phi suy nghĩ một lúc lâu, cảm thấy tình hình hiện giờ gây bất lợi cho mình, có thể tạm thời hòa hoãn được cũng tốt, liền gật đầu nói, Nếu muội muội đã nói như vậy, thì tỷ tỷ ta đương nhiên sẽ ghi nhớ cất nhắc.


/178