Mẫu Nghi Thiên Hạ

Chương 75 - Chương 75

/76


Editor: VẠN HOA PHI VŨ

Lý Giám không tin Lục Ẩm Tuyết đứng ở bên Thẩm Xán Nhược, nhưng hắn càng không tin Lục thị dám mạo hiểm dung cách này ra tay. Cho nên, khi Lục Ẩm Tuyết cầm ngân châm trong tay, xin hoàng thượng đứng cách xa một chút thì hắn thể hiện vẻ mặt tin tưởng yên tâm.

Phi châm độ huyệt, châm pháp thầy thuốc thượng thừa, hiếm khi có người tập được. Động tác Lục Ẩm Tuyết lưu loát dứt khoát, không hề do dự, rõ ràng là tay nghề nội gia. Lý Giám thầm nghĩ, đúng rồi, nghe nói kiều nữ Lục thị từ nhỏ yếu ớt, được cao nhân nuôi nấng dạy dỗ, mười tuổi mới về. Xem ra không chỉ thân thể nàng khỏe mạnh, còn giấu tài ở phương diện khác. Kiểu người như thế trong thâm cung, không thể không đề phòng.

Lục Ẩm Tuyết tay nâng châm xuống, ánh mắt chuyên chú. Suy nghĩ duy nhất của nàng là, cứu sống người ở trước mắt này. Nếu chuyện chấm dứt ở đây, thật sự nàng không cam tâm, hơn nữa. . . . . . Thẩm Xán Nhược không nên dùng cách này để kết thúc.

Một lúc lâu sau, nàng cất châm đứng dậy, dùng khăn lau mồ hôi hột trên trán.

Hàn Yên đến gần, ghé đầu nhìn lại, người nằm trên giường cũng không có biến hóa gì, nàng đầy bụng nghi ngờ và lo lắng, tay run lẩy bẩy.

Lúc này, Thẩm Xán Nhược chợt ngồi dậy, phun ra một ngụm máu lớn. Hàn Yên kêu lên một tiếng, tiến lên đỡ. Lý Giám vội vàng đến gần, đoạt lấy người ôm vào trong ngực. Thân thể Thẩm Xán Nhược mềm nhũn, nghiêng đầu về phía hắn, lại ngất đi.

Nương nương phun máu ứ trong người ra, thân thể đã không còn đáng ngại, chăm sóc mấy ngày nữa nhất định sẽ khỏe mạnh trở lại. Lục Ẩm Tuyết lên tiếng giải thích.

Hàn Yên nhìn đống máu này, đỏ thẫm đáng ợ, chỉ liếc mắt một cái thì không dám nhìn nữa, vội kêu cung nữ thay đệm chăn mới.

Lý Giám thấy hơi thở kia đã dịu trở lại, bớt lo lắng, nói: Mai Phi, cảm ơn ngươi. Trẫm sẽ thưởng ngươi thật nhiều...ngươi đi xuống trước đi.

Có thể giúp nương nương, Ẩm Tuyết đã là hài lòng, không dám cầu xin ban thưởng. Vậy thì nô tì xin cáo lui. Lục Ẩm Tuyết khom người, sau đó nhanh nhẹn rời đi.

Trong mắt Lý Giám lóe lên, lại nhìn người trong ngực, đã chuyển thành dịu dàng yêu thương, nhẹ giọng nói: Xán Nhược, Xán Nhược của trẫm, trẫm sẽ yêu ngươi thật nhiều, bảo vệ ngươi thật tốt, không để ngươi bị bất cứ thương tổn gì nữa.

Lục Ẩm Tuyết đứng trước Phượng Nghi Cung, khẽ thở dài, quay đầu nhìn lại, cung điện thâm sâu, cửa cung lớp lớp, thật giống tâm cơ của người nọ, có lẽ đã đến tột cùng của sự giả dối.

Nàng biết




/76