Ngự Thủy Tiếu Nha Đầu

CHƯƠNG 8

/10


Không thể nào? Hắn ác như vậy, muốn hảo bằng hữu nằm xuống!

Tả Trọng Dịch khoa trương sờ sờ cổ, nuốt nuốt nước miếng, dáng vẻ khiến người ta bật cười, nhưng Long Dạ Thiên biết, tu vi của Tả Trọng Dịch, tuyệt đối không giống bộ dáng kỳ quái, điên điên bên ngoài.

“Này, đợi đã nào…! Ta chỉ nói đùa thôi!” Thấy Long Dạ Thiên lấy Hắc Sát Thần kiếm ra, hắn vội vàng hô, nhưng một chút tác dụng cũng không có.

Một hồi kiếm phong quét tới chỗ hắn hắn không thể không tung người tránh thoát, nhưng Long Dạ Thiên lại thừa dịp có khe hở, vọt tới cửa, muốn đoạt cửa ra.

Tả Trọng Dịch lập tức trở nên đứng đắn, bỗng rất nhanh nhảy ra sau lưng Long Dạ Thiên, ngón giữa cùng ngón trỏ điểm nhẹ trên người hắn.

“Ngươi…”

Long Dạ Thiên nhíu mày, ngay sau đó nằm xuống.

Tả Trọng Dịch thở phào nhẹ nhõm, ôm thân thể cao lớn của hắn lên giường, an trí tốt.

“Xin lỗi, huynh đệ tốt, ta phải để cho ngươi nghỉ ngơi cho khỏe một chút mới được, đừng trách ta để cho ngươi nằm đây.”

Tả Trọng Dịch vừa về tới phòng của mình muốn nghỉ ngơi, một tràng tiếng gõ cửa không được hoan nghênh vang lên.

Trời ạ! Không phải là Giản Y Hủy tới đòi đồ hắn đấy chứ.

Khuôn mặt nhăn nhó, chấp nhận đứng dậy mở cửa.

Đợi hắn mở rộng cửa, một lão bà môi tô đỏ rực, tùy tiện tiến tới từng bước, còn vẫy khăn đỏ trong tay, quái thanh quái khí.

“Ai! Nhìn ngài tướng mạo bất phàm, ngài hẳn là Long đại gia đi?”

Lão bà này không chỉ có môi đỏ kinh người, ngay cả quần áo toàn thân cũng đỏ, làm cho người ta chói mắt không thôi, tiếng nói vừa cao vừa bén nhọn, làm Tả Trọng Dịch nhất thời không biết người này tới là làm cái gì?

Cho đến khi hắn nghe thấy một thanh âm quen tai.

“Hồng nương, hắn không phải là Long Dạ Thiên, ngươi tìm sai đối tượng.” Chương Lệ Chuẩn đứng ở cửa, vẻ mặt vui mừng nói.

Tả Trọng Dịch lúc này mới từ cửa lui lại mấy bước, nghẹn họng trân trối nhìn nhóm người này, khiêng một đống lễ vật màu đỏ chen nhau vào cửa, thiếu chút nữa làm cho phòng khách này chật kín.

“Ai nha!Tiểu tử! Vậy sao ngươi không nói sớm! Long đại gia đâu? Hắn đang ở nơi này đúng không?”

Tả Trọng Dịch cau mày, nhìn hồng y lão bà vẫy vẫy thứ trong tay trên người hắn, hắn liền chịu không nổi, lớn tiếng nói: “Đợi đã nào…! Các ngươi đây là đang làm cái gì? Chương Lệ Chuẩn, ngươi có phải nổi điên rồi không hả?”

Hừ! Ngay cả bà mối cũng tìm tới đây, hắn rốt cuộc đang có ý đồ gì?

Tả Trọng Dịch không vui liếc hắn một cái, híp mắt lại.

Hắn ta dám gọi thẳng tục danh của hắn, còn nói hắn là kẻ điên?

Chỉ là Chương Lệ Chuẩn liền nghĩ, Tả Trọng Dịch là bằng hữu duy nhất của Long Dạ Thiên, chút nữa cầu hôn phải nhờ hắn nói tốt vài câu, liền tạm thời tha cho hắn một lần.

“Ta không có nổi điên, rất bình thường.”

Chương Lệ Chuẩn tìm một chỗ ngồi xuống, bà mai bên cạnh vội vàng quan sát bài biện trong phòng, nghĩ một chút xem chút nữa phải làm sao làm tốt cái đại sinh ý lần này.

“Thật sao? Một đống trang phục và đạo cụ này là gì vậy?” Tả Trọng Dịch cười nói.

Không phải hắn ta coi trọng Long Dạ Thiên chứ? Ơ, thì ra hắn ta còn có cái loại hứng thú đó, ha ha! Hắn phải cẩn thận nhìn lại hắn ta lần nữa mới được.

“Chỉ cần ngươi giúp ta đi mời Long Dạ Thiên ra ngoài, chờ một chút bản thân ngươi sẽ hiểu.”

Tả Trọng Dịch nhíu nhíu mày, hai tay ôm ngực.

“Thực xin lỗi, ta làm không được, hắn không ở nơi này.”

Hắc! Hắn cũng không có nói láo, Long Dạ Thiên không có ở trong gian phòng khách này, nhưng cũng không có nói hắn ở trong phòng khách sát vách.

Chương Lệ Chuẩn có thể tự tay đưa Chương gia bảo tung hoành ngang dọc trên giang hồ, cũng không đơn giản, hắn liếc Tả Trọng Dịch một cái, khẽ cười mấy tiếng.

“Trước khi ta lên đã hỏi tiểu nhị ca rồi, hắn hẳn không có ra cửa mới phải, Tả huynh, liền phiền ngươi đi mời hắn một chuyến vậy.”

Đáng ghét, Tả Trọng Dịch bĩu môi, lòng có chút không thoải mái.

Hắn mới cho Long Dạ Thiên ngủ, hiện nay lại muốn hắn gọi Long Dạ Thiên dậy, hắn cũng không phải là không muốn sống, mới không có đần như vậy đâu!

“Hắn đang nghỉ ngơi, ngươi dám đi đánh thức hắn, vậy ngươi tự đi đi! Ta không phản đối.”

Chỉ cần hắn không sợ dùng máu của hắn cho đi làm mồi cho thanh Hắc Sát Thần kiếm của Long Dạ Thiên, vậy hắn cứ việc đi! Đảm bảo ngay tại chỗ Long Dạ Thiên đang tức điên chém hắn té xuống đất, máu văng năm bước, hắc hắc!

Lúc này đổi lại là Chương Lệ Chuẩn nhíu mày, biết Tả Trọng Dịch cười đến bộ dạng gian tặc kia, nhất định là chuẩn bị bẫy đợi hắn nhảy xuống, hắn sẽ không mắc bẫy của hắn ta.

“Nếu Long huynh đang nghỉ ngơi, vậy ta cũng không tiện quấy rầy nữa, ta để sính lễ lại đây, nói ta chậm một chút sẽ tới lần nữa.” Dứt lời, hắn liền kêu hồng nương, đoàn người chậm rãi rời đi.

Tả Trọng Dịch sợ run lên, đuổi theo ra ngoài.

“Chờ một chút, Chương Lệ Chuẩn… Ngươi còn không nói cho ta biết! Cái sính lễ này của ngươi là có ý gì?”

Hắn và Long dạ Thiên là hai đấng mày râu! Hắn thật sự thích nam nhân sao?

Nhưng chỉ nghe Chương Lệ Chuẩn vui vẻ đáp: “Long Thanh Thanh.”

“Cái gì?”

Tả Trọng Dịch choáng váng, hắn làm sao cũng không hiểu, khi nào thì chương Lệ Chuẩn và Long Thanh Thanh gặp nhau? Nếu không, hắn tới đưa sính lễ gì?

Chỉ là cẩn thận suy đoán, Long Thanh Thanh hiện nay không phải ở… Thảm rồi! Xem ra hắn vẫn nên đi đánh cho Long Dạ Thiên tỉnh lại, nếu không hắn làm sao xử lý được việc này? Quá tệ!

Vì vậy hắn mãnh liệt xoay người, đuổi theo ra ngoài khách điếm, nhưng lại nhìn thấy Long Thanh Thanh mang theo nước mắt đứng ở cửa nhìn hắn.

Trời ạ! Cái này hắn chỉ có một cái đầu sao nhưng lại có hai vấn đề lớn!

“Hu hu… Trọng… Trọng Dịch ca ca… Muội nên làm như thế nào đây?”

“Cái gì như thế nào?”

Tả Trọng Dịch nhìn Long Thanh Thanh một đường khóc đi vào khách điếm, nếu không phải hắn nói Long Dạ Thiên đang nghỉ ngơi, nàng còn không chịu đi về cùng hắn đâu, thật hao tổn tâm trí!

Long Thanh Thanh tùy ý lau nước mắt trên mặt, dùng sức hít mũi một cái, vốn muốn cho mình không rơi lệ, nhưng vẫn không đè nén được.

“Dạ Thiên ca ca huynh ấy… Đáp ứng hắn cầu hôn sao?” Lúc này lời nói ra đã thuận một chút, nhưng vẫn là tràn ngập giọng mũi.

Trong lòng nàng sợ hãi, Long Dạ Thiên đáp ứng Chương Lệ Chuẩn cầu hôn, nếu không, bọn họ dẫn theo nhiều người như vậy, làm sao có thể tay không mà ra về?

“Cầu hôn?”

Hắn bên này cũng mới hiểu tiểu nha đầu này đang lo lắng cái gì? Là sợ Long Dạ Thiên gả nàng cho người ta?

“Muội đang nói bậy gì đấy? Long Dạ Thiên là tiểu tử lạnh lùng, chỉ chung tình với mình muội, sao có thể tùy ý gả muội cho người khác?”

Long Thanh Thanh vừa nghe, tiếng khóc dừng lại như có kỳ tích xuất hiện.

Ai da! Sớm biết tên tuổi Long Dạ Thiên dùng tốt như vậy, hắn đã sớm lấy ra dùng, tội gì để nàng khóc nước mắt nước mũi đầm đìa như vậy.

Hắn một chút cũng không đau lòng đâu, nhưng để tên tiểu tử Long Dạ Thiên nhìn thấy, chỉ sợ lại nhớ đến món nợ trên đầu hắn mất?

“Trọng Dịch ca ca nói thật sao?”

Nàng nhanh chóng lôi kéo ống tay áo của hắn, chỉ sợ hắn đang gạt nàng, làm Tả Trọng Dịch cũng cảm thấy, trêu đùa của hắn lúc này thật sự là quá mức rồi, chỉ hy vọng còn có cơ hội sửa chữa.

“Ta nói thật.”

Vẻ mặt của hắn hiếm khi thấy được sự nghiêm túc!

“Nhưng… Nhưng hắn không phải muốn kết hôn với cô nương Giản Y Hủy kia sao?”

Còn hại nàng thật khổ sở, thiếu chút nữa còn cho là mình sẽ đau lòng mà chết nữa chứ?

“Chuyện này… Hơi khó giải thích.” Tả Trọng Dịch gãi gãi đầu, không hiểu được phải làm sao để giải thích việc này.

“Tại sao?”

Long Thanh Thanh không hiểu, việc này quan hệ đến tương lai hạnh phúc của nàng, tương lai với Dạ Thiên ca ca, nàng dĩ nhiên hết sức nghiêm túc và khẩn trương.

“Này… Cái đó… Ai nha! Tóm lại, chuyện đó đều do một mình nữ nhân kia tự nguyện tạo thành! Hơn nữa Dạ Thiên ca ca của muội đã đuổi nàng ta ra khỏi cửa, cho nên hôm nay muội trở lại, mới không thấy nàng ta, huống chi, Dạ Thiên ca ca của muội ra ngoài tìm kiếm muội cả ngày, một giọt nước cũng chưa uống, nếu không phải ta miễn cưỡng hắn đi nghỉ ngơi, sợ rằng bây giờ còn đang ở bên ngoài tìm kiếm muội.”

A! Trời ơi! Xin hãy tha thứ vì hắn lại nói dối, bởi vì nếu nói thật, hắn trước mặt Long Thanh Thanh không còn mặt mũi nữa, thà bị nàng hận chết, cho nên hắn không thể không ra hạ sách này, có thể nói liền nói.

“Thật… Có thật không?”

Nghe vậy, Long Thanh Thanh không dám tin, khóe miệng hơi cong lên.

Không nghĩ tới, Dạ Thiên ca ca hắn… Hắn cũng yêu nàng ư! Nàng thật sự rất vui mừng, hận không thể nhanh chóng nhìn thấy Long Dạ Thiên.

Không ngờ Long Thanh Thanh dễ dụ như vậy, Tả Trọng Dịch thở phào nhẹ nhõm, hiện nay, cũng chỉ muốn cho tiểu nha đầu này biết tình ý của Long Dạ Thiên là tốt rồi.

Như vậy, hắn có thể đại công cáo thành mà lui thân, nếu không, tất cả cố gắng lúc trước của hắn đều uổng phí?

"Đương nhiên là thật, bằng không, chờ một lát Long Dạ Thiên tỉnh, muội đi chứng thực với hắn xem sao?"

Môi Long Thanh Thanh đang thoáng chút cười, giờ mới chính thức nở rộ.

“Vậy muội sẽ đi tìm hắn ngay bây giờ.”

Nhìn khuôn mặt tuấn dật đang ngủ say của Long Dạ Thiên cũng được, dù sao, nàng không muốn rời khỏi hắn, cả đời này, nàng muốn đi theo hắn đến chân trời góc biển.

Nơi nào có Long Dạ Thiên, nơi đó sẽ có Long Thanh Thanh nàng, hì hì!

“Chờ một chút! Tiểu oa nhi.” Bỗng dưng Tả Trọng Dịch gọi nàng, làm nàng thu lại bước chân, quay người nhìn hắn.

“Có chuyện gì sao, Trọng Dịch ca ca.”

Trên mặt nàng đầy nghi vấn.

“Muội ngồi xuống trước đã, ta còn có chuyện, muốn trước khi muội đi gặp Long Dạ Thiên, nói chuyện với muội trước đã.”

Long Thanh Thanh nhíu mắt, ngồi xuống theo lời hắn.

Tả Trọng Dịch len lén liếc nhìn vẻ mặt của nàng, mới nói: “Muội không nghĩ kể cho ta nghe mọi chuyện đã xảy ra với Chương Lệ Chuẩn sao, ta sẽ ngẫm nghĩ đối sách thật tốt để giúp muội.”

Trong lúc Tả Trọng Dịch đưa ra kiến nghị này, thính giác của hắn cũng không tệ, đã sớm phát giác ở phòng bên Long Dạ Thiên tự vận công phá huyệt đạo hắn điểm.

Cho nên, hiện nay hắn ta và hắn đang đứng đối mặt nhau qua cánh cửa kia, không khéo, Long Thanh Thanh đưa lưng về phía hắn ta, lấy thính giác của nàng dĩ nhiên cái gì cũng không biết.

Tả Trọng Dịch đoán không ra, Long Dạ Thiên đã tỉnh từ bao giờ? Có nghe được cuộc nói chuyện giữa hắn và Long Thanh Thanh hay không? Hay tại thời điểm Chương Lệ Chuẩn tới đã tỉnh rồi?

Hắn không rõ lắm, bởi vì nội lực của Long Dạ Thiên cao đến dọa người, mà ngay cả hắn lúc trước lướt qua thân thể của hắn ta, tiến tới điểm huyệt, hắn cũng không nắm chắc phần thắng, nhưng sau đó thành công, hắn cũng cảm thấy kinh ngạc, Long Dạ Thiên lại dễ dàng bị hắn đẩy ngã như vậy?

Sau đó hắn từ từ suy đoán, có lẽ Long Dạ Thiên quá mức để ý đến chuyện của Long Thanh Thanh mới khiến cho hắn ta thất thường?

Không quản sự tình có như hắn dự liệu hay không, tóm lại, Tả Trọng Dịch hiểu một chuyện, đó chính là khi Long Dạ Thiên đã thực sự nổi giận thì không nên trêu vào!

Nếu không, biết đâu được một ngày nào đó hắn phải bồi thêm cái mạng nhỏ của mình

“Chương Lệ Chuẩn?”

“Chính là cái tên mới vừa mang hồng nương tới cầu hôn đó.” Tả Trọng Dịch liếc nàng một cái, hắn không tin trí nhớ của nàng kém như vậy.

Hơn nữa hắn còn dẫn theo bà mai, một đống lớn lễ phẩm, quá đủ rêu rao rồi.

Long Thanh Thanh ngẩn người, mới chậm rãi nói rõ tất cả mọi chuyện đã xảy ra, làm Tả Trọng Dịch không thể không thầm than, số mạng quả nhiên là kỳ diệu!

“A, hóa ra là như vậy, nói như vậy… Ngày hôm qua muội ở chỗ Chương Lệ Chuẩn khóc nguyên ngày đúng không?”

Long Thanh Thanh gật đầu một cái, không chút nào giấu giếm.

“Vậy muội nghĩ kĩ chưa?”

Hắn mới vừa nghe Long Thanh Thanh nói, nàng nghĩ rõ rất nhiều chuyện, cho nên mới quyết định trở về, không phải sao?

Nói đến đây, khuôn mặt xinh đẹp khả ái của Long Thanh Thanh, lại xuất hiện rặng mây hồng đáng yêu, làm người ta không thể rời mắt, nhìn chằm chằm nàng.

“Phải… Muội… Nghĩ kỹ.”

Tả Trọng Dịch nhìn bộ dạng này của nàng, thầm nghĩ, lúc này đã không có vấn đề gì, vì vậy đột nhiên gọi to tên tuổi Long Dạ Thiên, khiến Long Thanh Thanh giật mình.

“Long Dạ Thiên, ngươi còn đứng ở nơi đó làm cái gì? Chẳng lẽ ngươi không muốn nghe tiểu nha đầu này giải thích một chút sao.”

Long Thanh Thanh lúc này mới hậu tri hậu giác cảm thấy, sau lưng của nàng có một ánh mắt nhìn chăm chú đã lâu, vì vậy bỗng luống cuống tay chân.

Nhất là khi thấy thân hình Long Dạ Thiên bước vào một cách tự nhiên, cùng với động tác lui người của Tả Trọng Dịch, nàng vội vàng kéo tay áo Tả Trọng Dịch.

“Trọng Dịch ca ca, huynh đừng đi….”

Ít nhất cũng phải ở lại giúp nàng thêm can đảm, ai ngờ hắn căn bản cũng không muốn lưu lại, vỗ vỗ đầu nàng nói: “Yên tâm, muội phải tự đi tranh thủ con đường mà muội đã chọn, ta tin, Long Dạ Thiên sẽ không nỡ nuốt muội vào bụng nhanh như vậy đâu, ha ha ha!”

Hàm ý trong lời nói của hắn, Long Thanh Thanh nghe không hiểu, nhưng Long Dạ Thiên hiểu, hung hăng vứt cho hắn ánh mắt ngươi mau cút đi, làm tốc độ rời đi của hắn nhanh hơn.

“Vậy ta liền đi trước!”

Hắn cười cợt cho Long Thanh Thanh một ánh mắt an tâm, liền đi ra khỏi cánh cửa, chỉ còn lại mỗi Long Dạ Thiên và nàng.

Trước kia, nàng luôn thích dính lấy Long Dạ Thiên, muốn hắn giải thích những sự vật mới mẻ quanh mình, hoặc yêu cầu hắn dạy nàng viết chữ, cũng chưa bao giờ khẩn trương như vậy.

Hiện nay không giống vậy, từ sau khi nàng nghĩ thông suốt tình yêu của mình, tâm tình của nàng không tự nhiên như trước đây nữa, cũng sẽ không có nắm chắc.

Vừa rồi Trọng Dịch ca ca nói Dạ Thiên ca ca thích nàng, hơn nữa cũng như nàng thích hắn, nàng một chút tự tin cũng không có.

Cho nên, có lẽ nàng nên tự mình chứng thực một chút, nhưng nàng thật sự rất sợ, ngộ nhỡ… Ngộ nhỡ không phải cái bộ dáng mà nàng nghĩ đến, vậy nàng nên làm gì đây?

Không… Không được khẩn trương! Long Thanh Thanh, ngươi không phải đã nghĩ qua, nếu Dạ Thiên ca ca không thích ngươi, ngươi vẫn muốn đi theo hắn cả đời sao.

Vì vậy bây giờ ngươi nhất định không được lùi bước, phải giống như Trọng Dịch ca ca nói, chính mình tự đi tranh thủ!

Long Thanh Thanh tự nói trong lòng, động viên cho mình, nhưng chờ Long Dạ Thiên đi tới, ngồi đối diện với nàng, dũng khí của nàng lại mất đi một nửa.

“Dạ… Dạ Thiên ca ca.”

Tiếng nói của nàng giống như đứa bé làm chuyện sai trái, một chút tinh thần cũng không có.

Mà Long Dạ Thiên?

Chỉ có trời mới biết, thật ra thì phía dưới khuôn mặt lạnh lùng của hắn, trước đây chưa từng có mong đợi, mong đợi Long Thanh Thanh tiếp tục ở lại bên cạnh hắn.

Không! Thật ra hắn mong đợi rất nhiều, bởi vì hắn đã sớm phát giác, hắn cũng là một nam nhân tham lam, muốn người của nàng, cũng muốn lòng của nàng.

Trầm mặc một hồi lâu, Long Dạ Thiên mới chậm rãi mở miệng: “Huynh mới vừa rồi đều nghe thấy.”

Chuyện của Chương Lệ Chuẩn, chuyện cầu hôn, còn có một phần nguyên nhân nàng trở về, thính giác hắn không kém, không bỏ sót câu nào.

“Hả?”

Lời này khiến Long Thanh Thanh thẹn thùng hai bên tai cũng đỏ rực lên, toàn thân giống như nóng lên.

Không biết Lục Thập Tam và Mục Chấn Hạo bọn họ có như vậy hay không? A! Xấu hổ quá đi, chỉ là, nàng thích cảm giác ngọt ngào tự nhiên giữa bọn họ, hi vọng nàng và Dạ Thiên ca ca cũng có thể.

Nhìn thấy dung nhan Long Thanh Thanh thẹn thùng, rốt cuộc Long Dạ Thiên giữ không nổi tình yêu chan chứa về nàng, tiến nhanh tới nâng khuôn mặt nhuộm đỏ của nàng lên.

“Thanh Thanh, huynh …Huynh yêu muội, muội có nguyện ý gả cho ta không?”

Vốn phải suy tính sắp nát hết những lời tâm tình trước đây, nhưng sao cũng không mở miệng được, nhưng hiện tại vừa nói ra, lại phát giác cũng không khó như trong dự liệu, hơn nữa nói xong tâm tình cũng nhẹ nhõm không ít.

Lúc này Long Thanh Thanh vừa ngốc vừa đần đứng ngẩn cả người.

Một hồi sau, nàng không ngờ lại muốn khóc, dùng sức hít hít lỗ mũi, xoa xoa chóp mũi sưng đỏ.

“Long Dạ Thiên ca ca, huynh nói là thật sao? Muội… Muội… Muội cũng rất yêu huynh, rất… Rất yêu huynh, không phải tình cảm giữa huynh muội, phải… Phải…” Long Thanh Thanh nói xong khô nóng không thôi, trong lòng vừa vui mừng vừa muốn khóc.

Long Dạ Thiên vui sướng khẽ cong khóe môi cười, rồi đột nhiên hạ môi xuống môi nàng, làm chuyện mà trước nay hắn rất muốn làm, đó là hôn lên đôi môi đỏ xinh của nàng.

“Ưmh…”

Con ngươi trong suốt của Long Thanh Thanh mở lớn, cảm giác được mùi của Long Dạ Thiên xông vào mũi,khiến tim nàng đập liên hồi, làm cho nàng không thể hô hấp, hắn tạo cảm giác tê dại ở môi nàng.

Ông trời ơi! Đây là cảm giác gì? Mặc dù không làm rõ được, nhưng nàng cũng không ghét.

Cho đến khi Long Dạ Thiên buông nàng ra, nàng mới bắt đầu dùng sức mà thở gấp, giống như vừa hôn đã làm nàng khó hít thở mà chết.

Long Dạ Thiên cười sang sảng ra tiếng, xoa nhẹ mái tóc của nàng.

Con ngươi trong suốt của nàng vì kinh ngạc mà mở thật lớn. Còn tưởng rằng hắn không biết? Đúng là ngốc mà.

“Thanh Thanh ngốc, lần sau khi ta hôn nàng, nhớ nhắm mắt lại.” Giọng điệu đa tình, ánh mắt cũng rất dịu dàng,thoáng chốc làm Long Thanh Thanh nhìn chăm chăm hắn.

“Lúc huynh cười… Thật sự rất đẹp.”

Nói vậy làm Long Dạ Thiên cười càng nhiều.

Long Thanh Thanh đúng là bắt được trái tim của hắn, cũng hiểu được làm sao để lấy lòng nó, thậm chí là hủy diệt nó.

Long Thanh Thanh nằm trong ngực Long Dạ Thiên, lắng nghe tiếng cười vừa hồn nhiên lại dễ nghe của hắn, dần dần, mọi đau khổ tối nay, trong nháy mắt đều hóa thành hư không.

Khúc mắc đã giải trừ, mệt mỏi trong người cũng giảm xuống, không lâu, liền không để ý đến tiếng gọi của Long Dạ Thiên, tự mình tiến vào giấc mộng ngọt ngào đi tìm Chu Công!

Long Dạ Thiên vừa bực mình vừa buồn cười, rồi lại không nỡ đánh thức nàng, in một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán nàng, lặng lẽ rời đi.

Lúc này, ngoài cửa sổ có một bóng đen lướt qua, Long Dạ Thiên sau khi thấy liền chạy lại nhưng không kịp.

Dù sao mới vừa rồi Long Thanh Thanh đã mất lực chú ý của hắn, hắn đương nhiên không thể phân thân, nhưng, hắn đã mơ hồ đoán được là ai, cho nên lạnh lùng mím môi.

“Ha ha ha ha! Ngươi nói, ngươi đây không phải là thiếu ta một khoản tiền làm mai hậu hĩnh sao?”

Dám ở trước mặt Long Dạ Thiên hắn cười lớn lối như vậy, trừ quái công tử Tả Trọng Dịch, sẽ không có người thứ hai.

Long Dạ Thiên sau khi nghỉ ngơi một chút, ngồi chờ Tả Trọng Dịch mở cửa phòng khách, sau khi liếc hắn ta một cái, lại tiếp tục uống trà.

“Thế nào? Chẳng lẽ lần này ngươi lại muốn nói sự giúp đỡ của ta làm trở ngại?” Tả Trọng Dịch không buông tha hắn, tiếp tục hả hê nói.

“Ngươi thiếu chút nữa đã làm hỏng.” Long Dạ Thiên lạnh lùng đáp, lại tiếp tục rót một ly trà.

“Cái gì?” Tả Trọng Dịch gãi gãi đầu, dĩ nhiên cũng có chút chột dạ, nhưng hắn vẫn khẳng định công lao của mình.

“Long Dạ Thiên, ngươi nói như vậy là quá không hiểu lý lẽ rồi, dù sao ta cũng đã dốc toàn lực, không có công lao cũng có khổ lao.” Sau đó hắn dùng sức đập vào lưng Long Dạ Thiên, thiếu chút nữa nước trà trong miệng hắn ta phun ra ngoài. “Tóm lại, chờ khi ngươi muốn thành thân, nhớ mời ta đến dự, ta sẽ mừng một cái hồng bao thật lớn, ha ha ha.”

Không chịu nổi hắn ta. Long Dạ Thiên rất muốn trợn mắt một cái, nhưng vẫn nhịn xuống, bởi vì hiện nay hắn còn có chuyện quan trọng hơn muốn thương lượng với hắn ta.

“Ngươi cảm thấy chuyện của Chương Lệ Chuẩn, ta nên xử lý như thế nào.”

Hắn rất nghiêm túc hỏi Tả Trọng Dịch, chỉ thấy hai con ngươi đen của hắn ta mở lớn, cằm cũng không tự chủ hạ xuống, làm Long Dạ Thiên nhíu mày, chờ ý kiến của hắn ta.

“Không nghĩ tới Hắc Sát Thần tiếng tăm lừng lẫy, tỉnh táo lại cô tịch cũng tìm ta thương lượng, trời ơi! Đây là tin tức lớn nhất, ta phải tìm người đi công bố mới được.”

Đột nhiên, hắn từ trên ghế nhảy lên, muốn đi ra ngoài cổ động tuyên truyền một phen, nhưng động tác của Long Dạ Thiên nhanh hơn, lấy chuôi kiếm đảo qua bắp chân hắn, làm hắn ngã nằm bẹp trên đất.

“Này! Ngươi muốn mưu hại người bằng hữu tốt nhất ở đây sao? Đau quá đi mất!”

Tả Trọng Dịch giống như đứa trẻ bướng bỉnh ngồi dưới đất, tự mình kiểm tra bắp chân, quả nhiên đã sưng đỏ.

“Ai bảo ngươi không ngồi im một chỗ.”

Điều này có thể trách hắn sao?

“Ngươi… Cưỡng từ đoạt lý.” Hắn căm giận nói, bước trở lại chỗ ngồi.

Hắn làm sao không biết, Long Dạ Thiên muốn thay chính mình và Long Thanh Thanh trừng phạt hắn, dạy dỗ hắn một chút, xem hắn sau này còn dám tùy tiện nhúng tay vào chuyện của bọn họ hay không.

Tả Trọng Dịch cảm thấy rất vô tội.

“Được rồi! Thương lượng liền thương lượng, ngươi cũng đừng động chân động tay nữa.”

Long Dạ Thiên liếc hắn một cái, không nói một lời, chỉ là Tả Trọng Dịch biết hắn đã ngầm cho phép, mới bất đắc dĩ ngồi trên ghế.

“Chậc, cũng chỉ có chuyện của nha đầu kia ngươi mới có thể nói nhiều thêm mấy câu với ta, thiệt là.” Oán hận thì oán hận, hắn còn thở dài một hơi, tiếp tục hỏi: “Nói đi, vậy ngươi nghĩ nên làm thế nào?”

Không lẽ hắn muốn gả Long Thanh Thanh cho Chương Lệ Chuẩn?

“Vừa rồi hình như Chương Lệ Chuẩn đã nghe cuộc đối thoại giữa ta và Thanh Thanh.”

“Ý của ngươi là, hiện giờ hắn rất có thể đang giận điên lên? Huẩn bị tới ám sát ngươi?”

Ừ, với giao thủ giữa hắn và Chương Lệ Chuẩn, biết hắn ta không phải là nhân sĩ chính phái, hơn nữa lòng dạ rất hẹp hòi, rất có thể vì yêu sinh hận.

“Ám sát ta không sao, nhưng Thanh Thanh nàng….”

“Ngươi là sợ hắn sẽ động thủ với tiểu nha đầu kia? Không có khả năng? Nhìn bộ dáng của hắn, giống như có tình cảm rất sâu nặng với tiểu nha đầu.”

Nói một chút mà thôi, hắn còn liếc nhìn phản ứng của Long Dạ Thiên, nhưng gương mặt tuấn tú của hắn rất tỉnh táo, nhìn không ra dấu vết.

Long Dạ Thiên gật đầu một cái, tự vệ dĩ nhiên không thành vấn đề, nhưng bọn họ ở trong tối, hắn cũng không dám bảo đảm Long Thanh Thanh có xảy ra vấn đề gì hay không.

Đây cũng chính là chuyện hắn lo lắng.

/10

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status