NGƯỜI CON GÁI CÓ “ĐỘC”

Chương 34 - Chương 34

/58


Editor: song_nhi

Cứu tinh xuất hiện, An Nhan Nhiên cũng sẽ không cần biết Tần Niệm thấy Hạ Tầm Giản đêm khuya đến phòng của cô có cảm tưởng gì.

Cô giãy dụa xuống giường, đón hành lý trong tay anh, Bên ngoài trời còn mưa? Trời lạnh, anh thay quần áo trước đi. Nói xong, lại quay đầu nhìn người chơi xấu trên giường trừng mắt, Mau trở lại phòng của anh đi!

Người trên giường không hề động, người ở cửa cũng không hề động.

Tần tiểu soái ý vị thâm trường hai mắt nhìn bọn họ, Hạ đại sư, chào buổi tối.

Hạ Tầm Giản nhìn anh ta thật sâu, nghiêng đầu nhìn người vừa nhận hành lý của mình mở miệng, Khách?

Ước chừng bởi vì gặp mưa, tiếng nói của anh phá lệ chìm lãnh, An Nhan Nhiên cẩn thận xem kỹ ánh mắt của anh, tuy rằng không tính tốt lắm, nhưng cũng không có dấu hiệu gì tức giận.

Cô gật gật đầu, Anh ta vừa đưa em về bị mưa, lại quên mang thẻ phòng, cho nên...

Ngón tay Hạ Tầm Giản vừa nhấc, ngăn cô giải thích quá mức, Nếu là khách, chiêu đãi một chút cũng nên. Nhưng giờ này, cũng nên về nghỉ ngơi.

Ánh mắt của anh lần thứ hai chống lại người còn trên giường, không khí trong phòng trở nên có chút cổ quái.

Một lát, Tần Niệm nhe răng cười, Hạ đại sư nói rất đúng, nếu như vậy tôi đây đi về trước .

Anh ta xuống giường ra khỏi phòng, vào phòng tắm lấy quần áo vừa thay, nhìn An Nhan Nhiên chỉ áo tắm, Này, lần sau trả lại cho em. Em hôm nay hét lên không ít, nghỉ ngơi sớm một chút, buổi chiều ngày mài còn có hoạt động, tôi sẽ đón em đúng giờ, chúc ngủ ngon!

Tần tiểu soái cất bước, An Nhan Nhiên rốt cục thở phào một cái, muốn dặn Hạ Tầm Giản tắm rửa thay quần áo, lại phát hiện anh đang xoay người gọi phục vụ phòng, Cho một người lại đây, lập tức.

Làm sao vậy? Cô khó hiểu.

Anh liếc mắt mắt nhìn cô một cái, không có mở miệng. Ánh mắt kia thực bình tĩnh, nhưng bởi vì quá mức bình tĩnh, ngược lại làm cho cô có dự cảm không tốt.

ЖЖЖЖЖЖЖ

Hạ Tầm Giản rút vài tờ Euro, đưa cho người phục vụ vừa đổi giường mới.

An Nhan Nhiên tựa vào bên kia ghế sa lon, nhìn thấy mệnh giá không nhỏ đồng Euro thở dài, Thật ra anh có thể ngủ ở phòng khác mà, không cần phải đem trọn bộ giường đều đổi đi, hơn nữa anh ta mới vừa tắm rửa qua, cũng không làm bẩn chỗ nào...

Tôi nói rồi, tôi không thích người khác động vào đồ đạc của tôi. Mắt anh nhìn trên người cô mặc đồ ở nhà rộng thùng thình, tiếp cận ánh mắt của cô, Em không có gì cần nói với tôi ?

Cô xoa bóp huyệt Thái Dương bởi vì đau đầu do uống rượu, Em vừa nói rồi, anh ta đưa em trở về, bị ướt xối lại không mang thẻ phòng, nói vào mượn khăn mặt, kết quả lại tắm rửa một cái, sau đó…

Sau đó, liền thuận lý thành chương đã đi lên giường? Tiếng nói anh lạnh xuống, một vài cảm xúc cuối cùng lộ ra manh mối.

Vâng... Là anh ta tự đi vào phòng! Giọng cô không tự chủ được run lên, vừa mới rồi không thấy anh phát hoả, cô còn tưởng rằng anh không tức giận.

Cô nhìn nếp uốn giữa lông mày anh vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm mình, lặng lẽ đứng dậy, Em, em giúp anh đi mở nước tắm.

Không cần.

À... Anh có đói bụng không? Nhà bếp ở đây có chuẩn bị đầy đủ, em làm bữa khuya cho anh?

Không cần.

Cô có chút bế tắc, Vậy, anh nghỉ ngơi sớm một chút? Thấy anh không đáp lại, cô chậm rãi đi về phòng bên phải, Em cũng đi ngủ đây...

Tay vừa chạm đến cửa, một bàn tay thon dài liền lướt qua bả vai cô, đúng trên cửa trước mặt cô.

Hơi thở nguy hiểm từ sau lưng mà đến, lặng yên lan tràn không một tiếng động, tràn ngập cả không gian. Cô theo bản năng muốn chạy trốn, nhưng vẫn là nhẫn nại vòng vo, Em... Đầu em có chút đau, muốn đi ngủ...

Ngón tay anh xẹt qua má cô, ánh mắt tối tăm nhìn cô, Tôi khi nào thì đã cho phép loại người như em, cho tên đàn ông xa lạ rắp tâm bất lương tùy tiện vào phòng em?

Em không...

Em không? Ngón tay trượt đến trên cổ cô, nhẹ nhàng nắm lấy chế trụ, một chút buộc chặc, Cho nên, hắn ta đi từ cửa sổ vào, tự mở cửa vào?

Nếu anh tức giận, vừa rồi sao không hướng vào anh ta phát! Rõ ràng đều là Tần tiểu soái gây ra, hiện tại lại cần thừa nhận rồi tức giận, thật không công bằng...

Hiện tại em, xem như tranh luận? Ngọn núi trên mi anh nhíu lại, ánh mắt trở nên sắc bén, tay trên cổ cô hạ xuống môi.

Hơi thở quen thuộc nhẹ nhàng khoan khoái làm cô có chút hơi mê muội, cô biết sau đó sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng gần sát người đàn ông ngũ quan tuấn mỹ ở dưới ánh đèn trong phòng dũng khí gần như dụ hoặc.

Nhiều ngày như vậy không gặp, kỳ thật... Thật là có chút nhớ nhung.

Hạ Tầm Giản, mấy ngày nay rốt cuộc anh đi nơi nào, gọi nhiều điện thoại cho anh như vậy cũng không thông. Đôi mắt hắc bạch phân minh nhẹ nhàng nháy mắt dưới, lông mi nồng đậm giống như chớp Hồ Điệp, sinh động xinh đẹp.

Không được làm nũng! tự nhiên cô nói sang chuyện khác, anh dường như rất bất mãn.

Không có vậy... Cô cắn cắn mặt anh, Anh làm cho em ngủ đi...

Anh trợn mắt nhìn chằm chằm cô một lát, đột nhiên nghiêng


/58