Người Tôi Yêu

Chương 4 - Chương 4

/54


Edit: windchime

Beta: Phương Phan

Nguồn: http://diendanlequydon.com/

Bà nội của Hứa Đường vì việc cha Hứa Đường qua đời mà sầu lo thành bệnh, thời gian cuối cùng trước khi mất luôn nằm trên giường bệnh, suốt thời gian ấy đều do bác sĩ Vưu ở trên thị trấn giúp đỡ khám bệnh.

Lúc Hứa Đường đưa bác sĩ Vưu vào trong nhà, Chu Hiểm đang ngồi ở bên giường cắm đầu hút thuốc lá.

Bác sĩ Vưu nhìn thấy vết thương trên cánh tay hắn thì kinh ngạc một chút, nhưng cũng không hỏi nhiều, cầm lấy hòm thuốc liền bắt đầu khử trùng bôi thuốc.

Hứa Đường cũng không nhàn rỗi, mang quạt điện từ phòng khách vào, lại rót cho bác sĩ Vưu ly trà lạnh.

Bác sĩ Vưu hướng dẫn để Hứa Đường giúp một tay, rất nhanh đã xử lý sạch sẽ miệng vết thương trên cánh tay Chu Hiểm, bôi thuốc lên, cột chắc băng vải.

Không được ăn những thức ăn gây dị ứng (những thức ăn dễ kích thích mụn nhọt hoặc có thể làm cho bệnh cũ tái phát như thịt dê, cừu, tôm.), không được để thấm nước, bác sĩ Vưu cầm lấy một tờ giấy soàn soạt viết xuống mấy dòng chữ, Tiểu Hứa, cháu cứ dựa theo tờ đơn này để đi mua thuốc, giờ đang là khoảng thời gian trời trở nóng, thuốc tiêu viêm phải được uống đúng giờ.

Hứa Đường gật đầu liên tục, nhận lấy tờ đơn thì liếc mắt nhìn rồi cất vào trong túi quần.

Chú đi đây, hai ngày sau sẽ đến đổi thuốc.

Suốt khoảng thời gian băng bó Chu Hiểm vẫn không nói một lời, nghe bác sĩ Vưu nói như vậy đột nhiên mở miệng, Không cần đâu.

Bác sĩ Vưu ngẩn ra, nhìn về phía Hứa Đường.

Hứa Đường nhìn Chu Hiểm một cái, chuyển sang nhìn bác sĩ Vưu, cười nói: Trời rất nóng, chú tới đây một chuyến cũng phiền toái, chỉ là việc đổi thuốc thôi, nếu không chú hãy nói cho cháu những lưu ý quan trọng rồi cháu tự làm được không?

Bác sĩ Vưu là người phóng khoáng, nghe Hứa Đường nói như vậy tự nhiên hiểu được, liền để lại thuốc nước với băng gạc và một số dụng cụ, dặn dò mấy việc cần chú ý.

Hứa Đường cố gắng ghi nhớ tất cả, sau đó đưa bác sĩ Vưu ra cửa.

Khi hai bóng người đi về phía cửa chính, Chu Hiểm đưa tay sờ hộp thuốc lá, đang đưa thuốc lên miệng, chợt nghe thấy ở bên ngoài có tiếng nói nhỏ của Hứa Đường: ...Một bà con xa, đi chệch hướng, bây giờ muốn rửa tay gác kiếm, phía trên lại không đồng ý...

Khó trách. giọng nói của bác sĩ Vưu cũng là chợt hiểu ra, Chỉ là các cháu vẫn nên cẩn thận một chút, nhỡ không được thì hãy liên lạc với cảnh sát...

Chu Hiểm nhìn chiếc quạt điện đang chuyển động trước mặt, không khỏi cười một tiếng.

Tiếng người dần xa, chỉ còn tiếng hàng cây xào xạc.

Ước chừng qua hai mươi phút, bên ngoài lại xuất hiện tiếng bước chân. Website đăng truyện chính thức: diendanlequydon.com Hứa Đường cầm một túi nylon trở lại, nhìn Chu Hiểm một cái, cũng không nói chuyện, ngồi vào trước bàn đọc sách lấy tờ hướng dẫn từ trong túi ra cẩn thận xem xét.

Tóc cô mới gội lúc nãy giờ đã khô, sợi tóc thấm mồ hôi dính trên má và cần cổ. Trên chóp mũi cô cũng có mồ hôi, mặt bị nhiệt độ cao làm ửng hồng.

Hứa Hải Đường, em có nóng không? Trong nhà có hai cái quạt điện đều quay về phía Chu Hiểm.

Không nóng. Hứa Đường đáp mà không ngẩng đầu lên.

Chu Hiểm nhìn cô một lát, chuyển hướng chiếc quạt trước mặt về phía cô.

Động tác của Hứa Đường khựng lại một chút nhưng mắt vẫn tiếp tục nghiên cứu tờ hướng dẫn.

Sau một lúc lâu, Chu Hiểm nói, Tôi muốn ở lại chỗ em vài ngày.

Hứa Đường không hề kinh ngạc, nhàn nhạt trả lời, Một ngày 50.

Nợ đã.

Hứa Đường trừng mắt, cầm lấy giấy bút từ trên bàn, soàn soạt viết mấy dòng chữ, sau đó đưa cho Chu Hiểm, Anh ký tên vào đi.

Chu Hiểm nhìn lướt qua nội dung trên giấy, chữ viết tinh tế thanh tú, In dấu tay đi.

Hứa Đường suy nghĩ một chút, đi mở ngăn kéo, lục lọi nửa ngày, vậy mà thật sự xuất hiện nửa hộp mực đóng dấu còn chưa dùng hết. Hứa Đường ấn mạnh xuống, hơi khô nhưng vẫn có thể dùng được.

Cô cố chấp đưa hộp mực đến trước mặt Chu Hiểm, chờ anh giơ ngón cái ra.

Chu Hiểm không hề nhúc nhích.

Cô lại đẩy hộp mực lên trước một chút.

Chu Hiểm vẫn không chuyển động.

Hứa Đường ngẩng đầu nhìn anh, đưa tay kéo lấy tay




/54