Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 68 - Chương 68

/218


Vặn chốt, kéo mạnh cửa ra, sau đó vọt nhanh ra ngoài không nấn ná giây nào, cả quá trình từ đầu đến cuối không mất quá ba giây. Quả nhiên Phó Thần Thương không đoán được là cô sẽ chạy trốn, để cô thành công chuồn mất.

Nhưng anh không hề tức giận, cũng không đuổi theo, chỉ khoan thai vào nhà.

Ngồi đi. Lúc này Phó Cảnh Hi đã mở đèn, cũng không bất ngờ khi thấy Phó Thần Thương không đuổi theo.

Phó Thần Thương nhìn xung quanh, cuối cùng ngồi xuống chăn nệm An Cửu vừa nằm, rất thoải mái, như ở nhà mình.

Cô ấy tự tới? Phó Thần Thương hỏi.

Sau khi gọi cho tôi. Phó Cảnh Hi không hề giấu diếm.

Đáy mắt Phó Thần Thương tối lại, khẽ cười một tiếng, Uổng công thôi. Cô ấy đã là người của tôi, từ trong ra ngoài. Khi có lợi thế thì không ra tay, bây giờ mới hối hận, sao không nghĩ xem mình có khả năng cướp người khỏi tay tôi hay không.

Có được lòng dân là có được thiên hạ. Phó Cảnh Hi chỉ đáp một câu, đánh vào điểm yếu của Phó Thần Thương.

Phó Thần Thương cười lạnh, Sao cậu biết tôi không được lòng dân? Còn nữa, cậu cho rằng với tính cách của cô ấy thì nên dùng lòng dân ở xã hội chủ nghĩa hay quân chủ chuyên chế đây?

Hai người chú một câu, cháu một câu, không ai nhường ai, cũng bất phân thắng bại.

-

An Cửu chạy một mạch xuống lầu một, khi xuống đến lầu hai có gặp chú sửa khóa còn nhắc chú không cần lên, cửa đã mở rồi.

Sau khi xuống lầu, chạy một đoạn ngoài tiểu khu, chạy một hồi thì phiền não, hình như Phó Thần Thương không đuổi theo!

Anh không đuổi theo! Vậy có nghĩa là anh còn trên lầu, có phải anh gây khó dễ cho Cảnh Hi rồi không?

Đáng chết! An Cửu dậm chân, hết cách, hì hục chạy về.

Khi An Cửu bò được lên lại lầu sáu thì đã hết hơi, cả người đầy mồ hôi, mấy bước cuối gần như là lết lên, nằm trên mặt đất cách Phó Thần Thương chừng vài bước như chó chết, Xem... xem như anh lợi hại...

Phó Thần Thương nhàn nhã vén tóc cô, Trên chiến trường kỵ nhất là vạch áo cho người xem lưng đấy, biết chưa?

Lúc này rồi vân không quên giảng đạo. [DDlqd]

An Cửu hít vào, Anh đừng gây rắc rối cho Cảnh Hi, là tôi tự tìm anh ấy.

Bộ dáng liều chết bảo vệ Phó Cảnh Hi khiên Phó Thần Thương cười lạnh, Em lại bao che cho cậu ta.

An Cửu nghe vậy liền cảnh giác, bỗng nhớ đến câu Phó Thần Thương nói khi cô cầu xin cho Tiết Hạo -- Muốn cậu ta chết thì cứ nói tiếp đi.

Hiểu tính anh, An Cửu quyết định không nói nữa, lúc này cô cần giành quyền chủ động, vậy nên bất mãn chất vấn, Tại sao! Tại sao lần nào anh cũng uy hiếp vào điểm yếu của tôi, còn tôi không thể uy hiếp vào điểm yếu của anh? Tại sao anh được đi gặp người yêu cũ của anh, còn tôi không được gặp


/218