Vương Gia Xấu Xa Cưng Chìu Thê Tử Bỏ Trốn: Nương Tử, Nàng Phải Biết Nghe Lời

Chương 158 - Chuyện Gì Cũng Không Làm Khó Được Yêu Nghiệt Nào Đó (2)

/283


Hiểu rõ ý của y, sư đệ chần chờ trong chốc lát, chân thật mở miệng, Nếu đến sư phụ cũng không ngăn cản được ngươi, vậy tại hạ chỉ có thể nói thẳng, thật ra đây là lời thề độc mà năm đó sư phụ đã định ra, môn phái chúng tôi phải thề trấn thủ bốn ngọn núi này, không thể để cho bất kì người ngoài nào xâm nhập, nếu không tất cả mọi người đều phải chết oan uổng.

Là thề với vị đạo trưởng đã từng chỉ điểm cho ngươi? Lúc này đây, Hách Liên Dạ trực tiếp hỏi Ôn Ngôn.

Con mắt Ôn Ngôn hơi chuyển động, dáng vẻ xem như là thừa nhận.

Hách Liên Dạ gật đầu, lại quay sang hỏi sư đệ, Trừ phi các người chết trận, nếu không tuyệt đối sẽ không bỏ việc bảo vệ bốn ngọn núi này sao?

Đúng vậy.

Loại thề độc này có rất nhiều người có thể thuận miệng nói ra, hoàn toàn không sợ điều đó sẽ xảy ra.

Trước kia sư đệ coi trọng lời thề này cũng vì lòng tin phục đối với sư phụ mình, Ôn Ngôn không phải là một kẻ lắm lời, vậy mà trước kia chuyện này lại căn dặn hắn rất nhiều lần, để hắn phải nhớ thật kĩ lời thề đó.

Lúc trước hắn không rõ, nhưng giờ thì hắn đã hiểu.

Một khi sư phụ đã có thể sống đến gần hai trăm năm mà vẫn duy trì bộ dạng thiếu niên, loại chuyện mà trên thế gian này không ai có thể lí giải nổi, nếu bọn họ còn không nghe theo thì toàn bộ mấy trăm người trong môn phái đều sẽ phải mất mạng chỉ trong tích tắc.

Nét mặt sư đệ ngưng trọng, vẻ mặt Hách Liên Dạ lại thoải mái tươi cười, Hóa ra lại có chuyện như vậy.

Trong lúc nói chuyện, y đã tới gần bên cạnh hai người sư đệ và nam tử áo trắng, trên người không xuất hiện bất kì tia sát khí nào, nhưng không hiểu sao vẫn khiến người khác cảm giác được hơi thở nguy hiểm.

Thành thật mà nói, khinh công của Hách Liên Dạ không bằng hai người họ, hai sư huynh đệ còn có cơ hội trốn thoát.

Thế nhưng khi Hách Liên Dạ tiến sát lại gần, nội lực sâu tựa đáy biển mang theo áp lực cường đại, khiến mỗi bước đi của bọn họ phải vô cùng gian nan chật vật, đến nội lực cũng không thể vận được chứ đừng nói tới sử dụng khinh công đào tẩu.

Trong tình huống này Hách Liên Dạ từ từ bóp chặt khớp xương ở cổ tay và cổ chân của sư đệ và nam tử áo trắng, giọng điệu thoải mái, Đã nói rồi mà, các ngươi không thắng được ta đâu.

Lời nói trấn định đến vậy cũng chỉ có Hách Liên Dạ mới nói ra được, còn khiến người khác sau khi nghe xong phải sức nghiến răng nghiến lợi không thể không rơi lệ thừa nhận, y nói rất đúng...

Hách Liên Dạ sử dụng lực ở tay cực kì chú ý, hai sư huynh đệ không cảm thấy đau, lại thấy hai cánh tay như gặp phải dòng điện, mềm oặt buông thõng xuống, chân cũng mềm nhũn theo, đứng cũng không xong.

Chẳng qua vấn đề này bọn họ cũng không cần phải lo lắng.

Hai huynh đệ Hà Nghiêm và Hà Túc đã sớm hiểu rõ ý đồ của chủ nhân, chạy vội về phủ, chuyển tới đây hai chiếc ghế mây thoải mái đặt đằng sau hai sư huynh đệ.

Đợi đến khi hai huynh đệ nam tử áo trắng ngã xuống, hai huynh đệ họ Hà chuyển hai cái ghế mây lên xe ngựa, còn thân thiết mở cửa sổ xe hai bên ra, tiện thể giúp hai người bọn họ ngắm phong cảnh.

Tự thấy đầu tiên là gãy tay gãy chân sau đó bắt đầu được phục vụ từ đầu đến chân, tâm tình của hai sư huynh đệ bọn họ... chỉ có thể dùng ...... sáu dấu chấm này để hình dung mà thôi.

Điều duy nhất khiến bọn họ cảm thấy vui mừng chính là cũng vì như vậy mà mọi rắc rối đã được giải quyết.

Thương thế kia có thể chữa trị được, lấy y thuật của Ngư Ngư sẽ không để cho bọn họ xuất hiện bất kỳ di chứng nào, nhưng hiện tại tay chân bọn họ đều không thể dùng lực được, cũng không thể ngăn cản Hách Liên Dạ, xem như dùng thương vong nhỏ nhất hoàn thành lời thề, sẽ không khiến bất cứ ai trong môn phái phải bỏ mạng.

Ngư Ngư vốn quyết định chỉ xem cuộc vui.

Nhưng nàng vừa nắm lấy nắm hạt dưa thì mọi việc đã được giải quyết rồi...

Cho nên sau một hồi rồi rắm, nàng chân thành hỏi Hách Liên Dạ, Vương gia, trên đời này có chuyện gì có thể làm khó được ngài không?

Sợ yêu nghiệt nào đó lại nhân cơ hội để thổ lộ, Ngư Ngư còn đặc biệt tặng thêm một câu, Ngoại trừ theo đuổi người khác.

Suy nghĩ một lát, lại bồi thêm một câu đảm bảo, Còn cả làm thế nào mới có thể không thích một người.

Nhưng đối với trình độ phúc hắc yêu nghiệt này của Hách Liên Dạ mà nói... y có thể tìm được tới tận một vạn cơ hội để thổ lộ.

Cười nhìn Ngư Ngư, người nào đó nói cực kì dịu dàng, Đương nhiên là có, bổn vương vẫn cảm thấy học cách làm sao để cưng chiều một người rất khó.

Ngươi còn muốn cưng chiều thế nào nữa!

Một đám hò hét trong lòng...

Nhưng yêu nghiệt nào đó lại đắc chí nói, Nhưng mà tiểu nha đầu ta vô cùng thích kia bất kể có sủng ái đến thế nào thì vẫn luôn lo lắng bản thân không thể chăm sóc tốt được cho nàng.

... Vương gia, chi bằng chúng ta chơi trò chơi giả bộ không ai nói gì đi.

Được, người nào đó cười vô cùng chân thành, thâm tình, Chỉ cần nàng ngồi bên cạnh bổn vương, thì không cần nói gì bổn vương vẫn cảm thấy rất hạnh phúc.

Ngư Ngư: ...

Tuyệt đối không thể nói lại được yêu nghiệt kia rồi, Ngư Ngư rất muốn kéo theo hai chiến hữu, liền hỏi hai huynh đệ nam tử áo trắng nãy giờ vẫn chưa mở miệng nói gì, Các anh có cảm thấy buồn nôn không? Không ngờ nam tử áo trắng lập tức chối bỏ không hề do dự, Không buồn nôn.

Ngư Ngư không khỏi sửng sốt, Tại sao?

Giọng điệu nam tử áo trắng vô cùng thanh thoát, Lại không thể ăn thịt rồi.

Bởi vì không thể ăn thịt nữa, nên hoàn toàn không cần thận nghe Hách Liên Dạ nói gì... Ừ.

Tâm trạng của Ngư Ngư vô cùng phức tạp, nhưng vẫn rất hiền lành nói, Từ nay về sau cũng đừng nghĩ đến chuyện được ăn nữa.

... Buồn nôn.

Ngư Ngư hài lòng.

Nam tử áo trắng quay đầu nhìn về phía sư đệ của mình, Sư đệ, buồn nôn là cái gì?

Không biết sư đệ có nghe thấy hắn nói chuyện hay không, cau mày ngắm nhìn phương xa, Cũng đã rất lâu không trở về, không biết heo trên núi thế nào rồi.

Dứt lời còn thở dài một tiếng, bộ dạng vô cùng lo lắng.

Nam tử áo trắng: ...

Ngư Ngư cũng thấy rối rắm thay cho hắn, hỗ trợ hỏi, Sư đệ, anh có nhìn thấy Dung Mô Mô không?

Sư đệ bình tĩnh quay đầu, Tạm được.

... Tạm được là có ý gì?

Có thể nhìn thấy, chỉ là không nhớ rõ.

... Sư đệ, ta còn chưa đi.

Cô xem, ta lại quên mất rồi.

Ngư Ngư và nam tử áo trắng: ...

Hai sư huynh đệ nhà này luôn thích khảo nghiệm tính nhẫn nại của người khác mà, lần đầu tiên Ngư Ngư cảm thấy lời nói của nàng và Hách Liên Dạ vẫn còn tương đối là của người Trái Đất.

Hách Liên Dạ ngồi bên cạnh, nàng liền hỏi Hách Liên Dạ, Ngài nói xem, cái người muốn vạch trần tôi không phải là Trình Ti Nghiên thật kia có thật là Hạ Lan Đồ không?

Cho dù lòng dạ hẹp hòi đến mức muốn báo thù thế nào đi chăng nữa, hẳn cũng không dám chọc tới ôn thần Hách Liên Dạ đâu nhỉ.

Người bình thường nào có gan lớn đến vậy?

Hách Liên Dạ không để ý mỉm cười, Có lẽ biết được bản thân có chỗ dựa vững chắc chăng.

Y quả thật không cần phải để ý tới, trong mắt Vương gia y đây, trên đời này hoàn toàn không có việc gì khó cả...

Cho nên người sau màn kia là ai, Hách Liên Dạ cũng lười đoán, chỉ cần ngồi không chờ tên đó bỗng dưng xuất hiện tới tìm y là đủ.

Ngư Ngư cũng rất hiếu kì, chỗ dựa nào mà ngay cả Hách Liên Dạ cũng dám chọc vào?

Cả đám người bọn họ ai cũng không ngờ tới, chỉ chưa tới một canh giờ sau, vấn đề này liền có đáp án.

Buổi sáng khi xuất phát đã làm mất không ít thời gian, cho nên gần giữa trưa bọn họ mới đi đến khe núi ngoại ô.

Ngựa bỗng nhiên phát ra tiếng hí bất an, Ngư Ngư liền kéo rèm xe ra nhìn một cái, trong khẽ núi tĩnh lặng không một bóng người, nhưng khi những cơn gió nhẹ lướt qua, nàng mơ hồ ngửi thấy mùi hương kịch độc của kiến huyết phong hầu.

Mùi hương rất nhạt, có lẽ chất độc không cách xa họ lắm, nhưng mùi này rất lâu vẫn chưa thấy tan, xem ra lượng độc này không hề nhỏ.

Hơn phân nửa được tẩm ở trên mũi tên. Ngư Ngư quan sát hoàn cảnh xung quanh, hơi nhướng lông mày lên.

Có mai phục?

/283

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status