Y Thủ Che Thiên

Chương 643: Chiến! Quang Minh lão nhân!​

/655


Trên Tinh Vẫn thuyền màu bạc, một bóng người màu trắng cao lớn bay nhanh đến, nước bập bềnh, gió mát thổi qua khuôn mặt xinh đẹp nhưng đầy vẻsuy tư.

Giữa không trung, một bóng người màu trắng thuần khiết lặng yên đứngvững vàng, giống như một vị thần, không có chút cảm giác thô tục nào,khí tức quang minh lóng lánh, trời đất xung quanh dường như chỉ còn lạiánh sáng này.

Mộ Chỉ Ly nhìn những thi thể trôi lơ lửng trên mặt sông, đôi mắt u ám,xem ra đúng là Quang Minh lão nhân đã biết tin tức về nàng, bề ngoàithánh thiện lại mang tâm địa độc ác, dù cho đối phương không có quan hệgì thì bà ta vẫn ra tay.

Diện mạo Quang Minh lão nhân xinh đẹp như vậy, nàng thân là nữ nhân cũng không khỏi khen ngợi, nhưng cho dù Quang Minh lão nhân đẹp như vậy thìvẫn kém sư phụ Lưu Nhan Ngọc một bậc. Bà ta và Lưu Nhan Ngọc mang lạihai cảm giác khác nhau.

Quang Minh lão nhân có diện mạo quyến rũ, là báu vật của nam nhân, nhưng vẻ đẹp của bà chỉ thể hiện ra bên ngoài.

Còn Lưu Nhan Ngọc thanh khiết, trang nhã như gió, hiện ra trí tuệ minhmẫn, người ngoài thường chú ý đến bên trong con người Lưu Nhan Ngọc chodù bề ngoài của bà cũng rất xuất sắc.

So sánh hai người với nhau liền cho ra hai cảm giác khác nhau.

Chí ít, Mộ Chỉ Ly biết được vì sao sư công lại coi thường Quang Minh lão nhân và thích sư phụ.

Quang Minh lão nhân cũng đang quan sát Mộ Chỉ Ly, cảnh này làm cho bà ta đặc biệt khó chịu, từ Mộ Chỉ Ly phảng phất hình bóng Lưu Nhan Ngọc, vẻlạnh lùng của hai người dường như không khác nhau là mất, dù đối mặt với đối thủ cường đại nhưng sắc mặt Mộ Chỉ Ly vẫn rất bình tĩnh.

Trước kia bà rất ghét Lưu Nhan Ngọc, thường chỉ muốn cào rách cái mặt nạ của Lưu Nhan Ngọc, và hôm nay người thừa kế của bà ta cũng có bộ dạng y như vậy, bà ta đúng là tìm được người rất thích hợp.

Mộ Chỉ Ly ngước mắt, nhìn thân hình màu trắng giữa không trung, im lặng không nói.

Thực lực Quang Minh lão nhân rất mạnh, hiện giờ bọn họ không thể chốnglại, chỉ cảm thụ khí tức thôi là nàng đã hiểu được thực lực của bà ta,cuối cùng phải làm thế nào đây? Trong lòng Mộ Chỉ Ly rối bời, nhưng nàng không thể hiện ra bên ngoài.

- Mộ Chỉ Ly.

Khóe miệng Cầm Uyển Kim khẽ cười, trêu đùa gọi tên nàng. Nguồn Truyen.org

- Mấy lần trước ngươi trốn thoát nhưng lần này sẽ không đơn giản như vậy đâu.

Lần này Mộ Chỉ Ly nhất định phải chết trong tay của bà, từ trước đến giờ lòng bà có chút bất an, mặc dù Hắc Ám lão nhân khẳng định là không cóchuyện gì nhưng bà vẫn quyết định tự mình ra tay.

Cuộc đời này của bà thì người bà hận nhất chính là Lưu Nhan Ngọc, dù Lưu Nhan Ngọc đã chết đi thì mối hận đó cũng không biến mất, ngược lại khingười thừa kế của bà ta xuất hiện thì mối hận lại sôi trào lên.

Mộ Chỉ Ly khẽ nhíu mày, sư phụ và sư công đề chết vì mưu kế của ngườiđàn bà này, nếu hôm nay thực lực của mình không yếu như vậy thì thật sựmuốn báo thù cho sư phụ.

- Ta thật không hiểu, một người có bụng dạ độc ác như bà sao lại trởthành Quang Minh lão nhân được, đúng là làm nhục hai chữ Quang Minh!

Mộ Chỉ Ly lạnh lùng nói, không kiêu ngạo cũng không nịnh nọt, dù đối mặt với uy áp của Quang Minh lão nhân thì mặt nàng cũng không hề biến sắc.

Cầm Uyển Kim biến sắc, chân mày khẽ động, nén giận. Cảnh tượng trước mắt dường như bị hoán đổi, thân hình Mộ Chỉ Ly như biến thành Lưu NhanNgọc, lại là sự kiêu ngạo không thèm đếm xỉa gì đến ai, lại là bộ mặtđạo đức giả ngày ấy.

- Lẽ nào ngươi xứng đáng trở thành Không Gian lão nhân sao? Phản bội TùVô Bi xong lại yên tâm thoải mái bên cạnh Ti Hạo Quân, ngươi so với tathì không biết ta hơn ngươi gấp bao nhiêu lần rồi!

Bà không thể nào so với Lưu Nhan Ngọc được, Lưu Nhan Ngọc được đến haingười đàn ông yêu, so ra mà nói thì bà không có gì cả, không có lấy mộtngười đàn ông nào thật tâm ở bên cạnh, mãi đến khi biết Ti Hạo Quân thìtrong mắt Ti Hạo Quân chỉ có sự tồn tại của Lưu Nhan Ngọc.

Với kế hoạch của mình thì bà đã khiến cho Lưu Nhan Ngọc và Ti Hạo Quâncùng ngã xuống, cũng có vài người đàm tiếu về bụng dạ độc ác của QuangMinh lão nhân nhưng bà chưa bao giờ cảm thấy mình không xứng đáng vớiQuang minh thuộc tính cả.

Nghe Cầm Uyển Kim nói, Mộ Chỉ Ly nhíu mày, Quang Minh lão nhân này hậnsư phụ mình quá nhiều nên mới nói với mình những lời như vậy.

- Như vậy không thể gọi là phản bội, dù cho sư phụ và Ti Hạo Quân ở bêncạnh nhau thì Tù tiền bối cũng chưa bao giờ oán hận sư phụ.

Đôi mắt Cầm Uyển Kim ngưng lại, nhìn Mộ Chỉ Ly, giọng nói sắc bén:

- Ngươi và Lưu Nhan Ngọc đều như nhau, vừa nhìn thấy là khiến người tachán ghét. Nếu ngươi phục sư phụ ngươi như vậy thì chi bằng xuống Hoàngtuyền cùng với sư phụ ngươi đi.

Vừa dứt lời, Cầm Uyển Kim liền đưa một tay về phía Mộ Chỉ Ly.

Cánh tay vừa vung lên như làn gió thổi qua đã làm cho Mộ Chỉ Ly dựng tóc gáy, một chiêu này nhìn có vẻ yên ổn nhưng kì thực tràn ngập sát khí,muốn tránh cũng khó.

- Vù!

Thân hình Mộ Chỉ Ly vội lui về sau, lợi dụng ngược lại Không gian chilực xuất hiện ở một khu vực khác, khó khăn lắm mới tránh được một đòncông kích này.

Tuy nhiên Mộ Chỉ Ly vẫn không yên tâm, với giới hạn công kích này chưaphải là giới hạn lớn nhất, nếu giới hạn chiêu này lớn hơn một chút nữathì nàng muốn tránh cũng không tránh được.

Nàng tin rằng Quang Minh lão nhân sẽ tìm ra dễ dàng. Quả nhiên ngay sauđó chiêu thức của Quang Minh lão nhân tăng thêm vài phần.

- Vù! Vù! Vù!

Mộ Chỉ Ly không ngừng thi triển không gian thuộc tính để tránh né côngkích của Quang Minh lão nhân, tốc độ cực nhanh, khiến mọi người hoa mắt.

Tuy nhiên Quang Minh lão nhân vẫn bình tĩnh, chỉ mới tùy ý vung tay lênmà đã khiến Mộ Chỉ Ly chật vật rồi, từ nãy đến giờ công kích của QuangMinh lão nhân chưa thể coi là mạnh, chỉ là một chiêu thức nhẹ nhàng đểđùa giỡn Mộ Chỉ Ly mà thôi.

Khuôn mặt Mộ Chỉ Ly hiện lên sự tức giận nhưng không thể làm gì được.Những người có sức mạnh thì mới có quyền phát ngôn, trước mặt Quang Minh lão nhân nàng không có bất cứ địa vị nào, dù cho tức giận cũng không ăn thua gì.

So với việc bị Quang Minh lão nhân công kích mạnh mẽ thì đây có thể xemlà may mắn cho nàng, nàng phải cố gắng kéo dài thời gian, nói khôngchừng mấy người sư tổ đang chạy từ Thiên Âm Môn về, đến lúc đó sẽ tìnhhình sẽ tốt hơn bây giờ nhiều, cho nên việc duy nhất mà nàng có thể làmbây giờ là kéo dài thời gian.

Thiên lực Quang minh thuộc tính trong cơ thể cấp tốc tiêu hao, Mộ Chỉ Ly di chuyển với tốc độ và tần số cao như vậy thì cũng dần yếu đi. Nàngthầm lo lắng, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sợ là không kéo dài được baolâu, nàng không thể kiên trì được nữa.

Quang Minh lão nhân đột nhiên dừng ra tay, nhìn bộ dạng chật vật của Mộ Chỉ Ly thì rất thích thú.

- Tù Vô Bi đang ở đâu? Đến bây giờ vẫn chưa ra tay, dường như không giống với tính cách của hắn lắm.

Cầm Uyển Kim nhíu mày nói, bà biết Tù Vô Bi cũng rất hận mình, trước đây khi Lưu Nhan Ngọc ngã xuống thì bà cũng đã gặp được Tù Vô Bi một lần.

Thực lực của Tù Vô Bi khiến bà kinh ngạc, bà chưa bao giờ nghĩ tới, mộttu luyện giả không phải thuộc tính lão nhân mà lại có thực lực mạnh nhưvậy, đúng là vượt qua cả sự hiểu biết của bà.

Khi bà thấy Tù Vô Bi đứng ra bảo vệ cho Mộ Chỉ Ly thì bà biết rằng lầnnày Tù Vô Bi đã hạ quyết tâm trợ giúp cho Mộ Chỉ Ly trở thành một thuộctính lão nhân mới, chuyện quan trọng nhất hôm nay chính là giải quyết Tù Vô Bi, nếu truyền thừa không gian thuộc tính tiếp theo rơi vào ngườicủa Tù Vô Bi thì bà không có khả năng để cản trở nữa.

Mộ Chỉ Ly biến sắc, giờ mới hiểu ra thâm ý của Quang Minh lão nhân, sởdĩ bà ta trêu đùa mình tới giờ là để dụ Tù Vô Bi ra. Nhắc tới mới nhớ ra là với tu vi của mình như vậy thì đâu có đáng để bà ta lãng phí thờigian như vậy?

Thấy Mộ Chỉ Ly không nói câu nào, trên mặt lộ vẻ không chịu khuất phụcthì Cầm Uyển Kim liền nổi giận, cô gái này giống hệt Lưu Nhan Ngọc, nàng ta thực sự không hiểu được sự chênh lệch thực lực lúc này, lại còn giảvờ cao quý.

- Ngươi không nói thì ta sẽ giết ngươi trước, như vậy thì Tù Vô Bi mới chịu xuất hiện.

Khóe miệng Cầm Uyển Kim nở một nụ cười, ánh mắt nheo lại đầy hàn ý nham hiểm.

Chiêu thức của bà chợt thay đổi, tay phải giơ lên cao, một khối quangcầu bạch sắc hiện lên trên bàn tay còn lại, giống như một viên minh châu lóa mắt, ánh sáng rực rỡ, lấp lánh tỏa sáng cả bầu trời, đến cả mặttrời cũng không sánh bằng ánh sáng này.

Tiếp theo, quang cầu bạch sắc trong tay Cầm Uyển Kim không ngừng phát ra tiếng "két két", năng lượng màu trắng cũng liên tục truyền ra nănglượng.

- Ầm!

Bỗng nhiên tay phải Cầm Uyển Kim nắm chặt lại, quang cầu bạch sắc độtnhiên vỡ ra, hóa thành ánh sáng màu bạc bao phủ khắp bầu trời, ánh sángtừ từ rơi xuống.

Con ngươi Mộ Chỉ Ly đột nhiên co lại, ánh sáng quang minh đó như từngmũi nhọn lao xuống, thể tích tuy nhỏ nhưng lực công kích thì cực kì kinh khủng. Mộ Chỉ Ly chắc chắn rằng nếu bị dính công kích đó thì kết cụccủa nàng sẽ cực kì thảm khốc.

Ngay lúc công kích của Cầm Uyển Kim hạ xuống thì hai bóng người xuấthiện hai bên Mộ Chỉ Ly, một bóng người màu đỏ và một màu tím, hai ngườiđồng thời che chắn trước Mộ Chỉ Ly.

Động tác của Mộ Chỉ Ly cũng không chậm, thiên lực trong cơ thể khôngngừng tuôn ra, hai tay thay đổi, một tấm chắn hiện lên, ba tấm chắnchồng lên nhau, ngăn cản ánh sáng ngân sắc.

Đột nhiên xuất hiện hai gã nam tử, ánh mắt Cầm Uyển Kim liền thay đổi,hai người này lúc trước bà đều đã gặp qua, Hắc Ám chi tử và Không Gianchi tử, tình cảm ba người này rất sâu đậm. Mộ Chỉ Ly thực sự rất giốngLưu Nhan Ngọc, dù nhìn ở điểm nào cũng thấy giống, đến ngay cả có đànông ở bên cạnh cũng giống nốt.

Cầm Uyển Kim từ trước đến giờ, qua nhiều năm như vậy vẫn chưa từng cómột người đàn ông nào chịu đứng trước mặt nàng, chưa bao giờ xuất hiện,chưa bao giờ tồn tại.

- Ầm ầm ầm!

Ánh sáng ngân sắc rơi vào trên ba tấm chắn, va chạm tạo ra tiếng động,ánh sáng nhỏ bé mang theo kình khí bén nhọn và năng lực xuyên thấu, rơivào tấm chắn và không ngừng dập dềnh.

- Răng rắc!

Một tiếng vỡ vụn vang lên, tấm chắn thứ nhất đã bị vỡ, ánh sáng ngân sắc vẫn dày đặc, cuộn trào mãnh liệt khiến ba người Mộ Chỉ Ly nhíu mày.

Ngay sau đó tấm chắn thứ hai bị chấn nát, ánh sáng ngân sắc tiến cànggần đến bọn họ, tấm chắn thứ ba liên tục chấn động, nhìn bộ dạng như vậy sợ là kiên trì không được bao lâu cũng sẽ bị vỡ nát.

- Két két!

Thêm một tiếng vỡ nữa vang lên, tấm chắn thứ ba đã bị chấn nát, ba người Mộ Chỉ Ly không còn bất kì một phòng vệ nào nên liền bị rơi vào bêntrong quang vũ, Quang Minh lão nhân lĩnh ngộ thuộc tính mạnh hơn bọn họrất nhiều, lục trọng và cửu trọng có sự chênh lệch khổng lồ mà khôngngười nào có thể vượt qua được.

Ba thân hình bị ánh sáng ngân sắc công kích, rơi xuống mặt biển, một vệt máu nổi bập bềnh trên mặt biển, mùi máu bay hỗn loạn trong gió truyềnđến mũi Quang Minh lão nhân.

Khóe miệng Cầm Uyển Kim cười nhạt, từ đầu đến cuối, thực lực của ba têntiểu tử kia đối đầu với nàng rất khó khăn, xem ra bà đã đánh giá cao bọn họ rồi.

Trong lòng biển, tay phải Mộ Chỉ Ly tập trung những ánh sáng màu trắnglại, rõ ràng những thứ này Quang minh chi lực của Quang Minh lão nhân,công kích dày đặc như vậy có thể giúp nàng nhân cơ hội này góp nhặtnhững lực lượng này lại.

Tình huống trước mắt, nàng hiểu rõ bọn họ căn bản không thể đánh lạiQuang Minh lão nhân được, dù cho tu luyện giả trong trụ sở bí mật đi rathì cũng chỉ chịu chết mà thôi, ngay cả trụ sở bí mật cũng không che mắt được Hắc Ám lão nhân thì nàng vốn không còn chỗ để trốn nữa.

Trong tình huống như vậy, không còn cách nào khác, chỉ có thể liều mạngđánh một trận, bất luận là có thành công hay không thì ít ra bọn họ cũng đã dùng hết toàn bộ lực lượng rồi.

Nàng nhớ kỹ lúc trước đối phó với Hoàng Phổ Vân đã dùng đến một chiêukia, tuy rằng Hoàng Phổ Vân bỏ đi rất nhanh, nàng cũng không biết rốtcuộc chiêu kia có hiệu quả như thế nào, nhưng nàng lại biết rõ là uy lực của nước cờ hôm nay có khả năng sẽ mạnh hơn rất nhiều nếu nàng thitriển.

Lực lượng của mình không thể so sánh với Quang Minh lão nhân, nhưngQuang minh chi lực của Quang Minh lão nhân sẽ dung hợp với Không gianchi lực của mình, nên cũng sẽ có hiệu quả nhất định đây. Mộ Chỉ Lykhông do dự, nói là làm, ngay lập tức hành động.

Tay trái Không gian chi lực, tay phải Quang minh chi lực, Mộ Chỉ Lykhống chế, chậm rãi hợp hai cái làm một, cùng lúc đó Hàn Như Liệt cũngbơi đến bên cạnh Mộ Chỉ Ly, nhìn chiêu thức Mộ Chỉ Ly thi triển cũngkhông xa lạ mấy.

- Chỉ Ly, hay là thử dung hợp ba loại thuộc tính xem thử có hiệu quả ra sao?

Hàn Như Liệt đột nhiên nói.

So với bảy loại thuộc tính khác thì Không gian thuộc tính và Thời gianthuộc tính chính là sự kết hợp hoàn hảo, với hai thuộc tính này thì bấtluận là phối hợp với thuộc tính nào cũng sẽ không có bất kì xung đột nào cả. Bọn họ không biết kết hợp ba lọa thuộc tính lại với nhau thì sẽ cókết quả ra sao, nhưng chắc hẳn sẽ mạnh hơn vài phần.

Nghe vậy trong mắt Mộ Chỉ Ly xẹt qua một chút do dự, nhưng sau đó lậptức gật đầu. Một mình nàng đã dung hợp hai thuộc tính, còn có lòng tinnhưng Hàn Như Liệt không phải là nàng, nếu trong quá trình dung hợp màđể xảy ra một chút sai lầm thì rất có thể hai người bọn họ sẽ bị ảnhhưởng đầu tiên.

Suy nghĩ một lát thì nàng nhớ ra nàng và Hàn Như Liệt có độ ăn ý rấtcao, chung sống một thời gian dài như vậy thì tâm linh tương thông,giống như việc thành lập không gian điểm vậy, hẳn sẽ thành công.

Chỉ là lúc này đây, bọn họ chỉ có một cơ hội duy nhất, nếu bỏ qua cơ hội này thì bọn họ sẽ phải đối mặt với cái chết, không có cách nào thoátđược cái chết cả.

Sắc mặt của Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt ngưng trọng, liếc nhau, đột nhiênđứng phắt dậy, chậm rãi đến gần nhau, ba loại lực lượng thuộc tính dướisự khống chế của hai người dần dần dung hợp.

Nếu lúc này có người nhìn thấy, sẽ phát hiện động tác của hai người rấtgiống nhau, tựa như chỉ có một người đang làm, tại bên trong biển nướcnày, Mộ Chỉ Ly đã sớm tạo ra một cái không gian nhỏ, như vậy sẽ khônglàm cho quá trình này chịu ảnh hưởng gì, bây giờ, bọn họ mới có thểkhông chút nào khác nhau thế này.

Quang Minh lão nhân đứng giữa không trung, thấy ba người kia sau khi rơi vào trong nước cũng không có dao động gì nữa, ánh mắt liền ngưng trọng, nhìn thẳng vào trong nước. Nước biển này tuy rằng có thể ngăn cản tầmmắt của con người, nhưng đối với bà lại chẳng coi là gì.

- Các ngươi muốn làm rùa đen rúc đầu sao? Tưởng rằng trốn dưới nước thì ta không thể tìm ra chỗ của các ngươi?

Trong giọng nói Cầm Uyển tràn đầy cười nhạo, những kẻ này quả nhiên vẫnchỉ là trẻ nhỏ, trò vặt ấy ở trong mắt của bà chẳng có chút ảnh hưởngnào, cho dù có kéo dài thêm một khắc, cũng chỉ xem như lưu lại cái mạngcho bọn họ thêm một khắc.

Mặt biển yên tĩnh, ba người đều không đáp lại. Thấy ba người chẳng thứcthời, Quang Minh lão nhân cũng không kiên nhẫn, lập tức chuẩn bị xôngxuống bắt người!

Đúng lúc này, một đạo thân ảnh màu tím từ trong mặt biển vọt lên, lẳnglặng đứng trước mặt Quang Minh lão nhân, trong đôi mắt là ánh sáng rạngngời, thân hình cao ngất hiên ngang, khuôn mặt anh tuấn tràn đầy vẻ kiên định.

Cầm Uyển dừng lại động tác, khoé miệng hơi hơi giơ lên.

- Chỉ có một mình ngươi đi ra, quả thật là có dũng khí. Cho dù bọn họmuốn lợi dụng khoảng thời gian này mà trốn đi, cũng không có khả năngthoát khỏi bàn tay ta.

Mộ Dật Thần hừ lạnh một tiếng.

- Ta biết ngươi thân là Quang Minh lão nhân, thực lực so với chúng tamạnh hơn không ít, ngươi đã tính toán được như thế thì sao nào?

- Khanh khách.

Tiếng cười thanh thuý từ trong miệng Cầm Uyển truyền ra, cộng với thái độ yêu mị, quả thật xứng là tuyệt thế vưu vật.

- Thật là thú vị, nghé mới sinh không sợ cọp, xem ra ta phải cho ngươichết thống khổ, mới có thể hiểu được khi đối mặt với ta nên dùng thái độ như thế nào.

Thanh âm Cầm Uyển mềm nhẹ, phảng phất như gió thoảng, trong mắt đẹp cũng tràn ngập sát ý, sát ý nồng đậm đó khiến cho nhiệt độ xung quanh chợtgiảm xuống vài phần. Mộ Dật Thần thầm than, quả nhiên không hổ là rắnrết mỹ nhân, lời nói độc ác như thế, cũng có thể nói quyến rũ tới bựcnày.

Vừa dứt lời, khuôn mặt Cầm Uyển hiện lên vẻ dữ tợn, ống tay áo vung lên, mấy đạo lưỡi dao quang minh sắc bén mạnh mẽ vụt tới Mộ Dật Thần.

Lưỡi dao sắc bén cắt qua không khí, truyền ra từng tiếng xé gió, tốc độcực nhanh, phảng phất như gió xoáy, trong nháy mắt liền tới.

Lả tả bá!

Mộ Dật Thần thi triển tốc độ nhanh tới cực hạn, nhưng vẫn không tránhđược công kích, mắt cá chân bị lưỡi dao quang minh cắt trúng, máu tươiđầm đìa, thấy cả xương trắng bên trong!

Chỗ mắt cá chân truyền đến đau đớn, Mộ Dật Thần nhíu mày, đột nhiên mộtcỗ lực lượng hắc ám khổng lồ bạo dũng tràn ra, hướng tới Quang Minh lãonhân mà tấn công, còn bản thân hắn lại bị bức lui vài trăm thước.

Sắc mặt Cầm Uyển không thay đổi, bàn tay vung lên, cỗ hắc ám lực lượng kia liền biến!

Đôi mắt Mộ Dật Thần trợn to, lực lượng của Quang Minh lão nhân không ngờ lại kinh khủng như thế, một kích mạnh nhất của hắn ở trước mặt QuangMinh lão nhân chẳng gây ảnh hưởng gì. Bực này cường giả, ngay cả cơ hộiphòng thủ hắn cũng không có!

- Chỉ bằng bấy nhiêu thực lực ấy, cũng muốn đối kháng ta?

Cầm Uyển yêu kiều cười một tiếng, bàn tay giơ lên, ánh sáng như ngọc của quang minh mạnh mẽ bùng nổ, Mộ Dật Thần không kịp đề phòng, trước mắtđột nhiên một mảnh trắng xoá, không nhìn thấy được gì!

/655