Ảnh Hậu Trọng Sinh: Thượng Tướng Đại Nhân, Anh Đừng Trốn

Chương 23: Gà rừng và Phượng Hoàng

/730


Chương 23: Gà rừng và Phượng Hoàng

Mẹ Tưởng đến phòng làm việc, trong nhà chỉ còn lại hai người bọn họ, ba Tưởng đi công tác nước ngoài một tuần, ngày thứ hai sau khi cô thi xong  đi, về phần Tưởng Nhất Đình thích đi đâu thì đi.

Hai người vừa ăn cơm vừa trò chuyện.

Dương Dĩ Đồng hỏi cô chuyện  quan đến vấn đề đặt tên: "Vì sao cô lại ghi chú tên Thẩm Duy An trong điện thoại là “Thượng tướng đại nhân”?"

Tưởng Nhất Bối vừa ăn vừa nói nhảm: "Bởi vì tôi thích quân nhân, trước đó mấy ngày xem TV kênh quân sự, có một quân nhân cực kì đẹp trai làm tôi hận không thể gả cho anh ấy, tưởng tượng một chút bạn trai tương lai của tôi là Thượng tướng thì làm sao."

Dương Dĩ Đồng không phản bác được, cô thích là được.

"Đúng rồi, Tưởng Nhất Đình đâu rồi, sao tới nhà cô đều không gặp cô ta?"

Trước khi Tưởng Nhất Đình chưa tới, hai ngày ba bữa cô đều chạy tới đây chơi, nhưng từ khi Tưởng Nhất Đình tiến vào nhà họ Tưởng thì cô cũng rất ít tới, mắt không thấy tâm không phiền.

Dáng vẻ Tưởng Nhất Đình nhìn là thấy là loại người chua chua ngoa khắc nghiệt, cũng chỉ có người ngốc nghếch như Tưởng Nhất Bối cho rằng tính tình cô ta rất tốt. Ngẫm lại cô còn rất đồng tình với Tưởng Nhất Bối, nếu là ba cô mang một người như vậy về nhà, cô và anh cô chắc chắn đánh cô ta tới tả trong vài phút, khiến cho cô ta không thể ở lại trong nhà, cũng chỉ có Tưởng Nhất Bối chịu được.

Tưởng Nhất Bối lắc đầu nói: "Không biết đi đâu, tôi cảm thấy mấy ngày nay cô ta rất bận, cũng không thấy mặt đâu."

"Chắc cũng như mấy người trong lớp chúng ta thôi, sau khi thi xong thì cả ngày đều nghĩ đến việc đi đâu chơi, mỗi ngày đều hẹn nhau đi chơi. Không phải Tưởng Nhất Đình thích lấy lòng mọi người sao, sao có thể không tham gia loại hoạt động này, các bạn học đều biết trong nhà Tưởng Nhất Đình rất có tiền, người lại hào phóng, lớn lên lại xinh đẹp."

Cô chính là không quen nhìn cô ta ra vẻ như vậy, Tưởng Nhất Bối còn không mở miệng nói chuyện, một cô chủ giả cả ngày khoe khoang cái gì.

Tưởng Nhất Bối tiếp tục ăn cơm, không quan tâm gì đến Tưởng Nhất Đình, chỉ có đứng càng cao ngã càng đau. Nếu cô ta đã muốn hưởng thụ cảm giác được mọi người truy phủng này, cô sẽ giúp cô ta, chờ đến khi cô ta chỉ còn cách thiên đường nửa bước sẽ đẩy cô ta xuống vực sâu, vạn kiếp bất phục.

Dương Dĩ Đồng nhìn cô không nói lời nào, đôi mắt sáng lấp lánh giảo hoạt, khác biệt với ánh mắt trong trẻo thường ngày. Dương Dĩ Đồng không hiểu suy nghĩ của cô, gõ gõ vào bát của cô phát ra tiếng vang: "Tôi nói nhiều như vậy, cô nói gì đi chứ."

Tưởng Nhất Bối bị gọi tên  thản nhiên bỏ đũa xuống, không chút hoang mang nói: "Cô ta là cô ta, tôi là tôi, cô ta thích khoe khoang thì cứ khoe khoang, chim sẻ bay lên đầu cành cũng không thể trở thành Phượng Hoàng, bề ngoài dù có ngụy trang hoa lệ đến mức nào thì một khi dỡ bỏ những ngụy trang đó xuống thì lập tức trở lại gà rừng mà thôi. Chim sẻ còn không thể sánh được với Phượng Hoàng, huống gì gà rừng."

Sau khi nghe xong, Dương Dĩ Đồng đều quên cả ăn cơm,  giơ ngón cái lên với cô, cao giọng nói: "Bối bối, nhìn không ra nha, tôi còn tưởng rằng cô rất đơn thuần, kỳ thật cô mới thật sự đầy ý nghĩ xấu, còn ác miệng nữa. Cô lại so sánh Tưởng Nhất Đình với gà rừng, nhưng hình tượng này quả thật chuẩn xác."

Cô nên đồng tình với Tưởng Nhất Đình? Hay là đồng tình với Tưởng Nhất Bối đây?

Cô đánh giá Tưởng Nhất Bối, khuôn mặt đẹp đẽ, ngũ quan xinh xắn, đôi mắt sáng rực rỡ, không còn ngây thơ như lúc cô mới gặp, giữa lông mày đã thêm chút thành thục, lại có chút lạnh nhạt với bên ngoài.

Cô  hỏi vấn đề mà từ trước đến nay vẫn muốn hỏi: "Bảo bối, tại sao tôi cảm giác cô thay đổi rồi, trước kia cô không phải như thế?"

Tưởng Nhất Bối xác thực thay đổi, đổi lại trước kia Tưởng Nhất Bối tuyệt đối sẽ không nói ra những lời này. Lần đầu tiên cô trở thành bạn học với Tưởng Nhất Bối, lần đầu tiên cô ngồi cùng bàn với Tưởng Nhất Bối, phải nói rằng nhân duyên của cô ấy còn không thể dung chữ “kém” để hình dung, căn bản không hề có nhân duyên.

Tưởng Nhất Bối là công chúa, cô ấy làm người một chính là một, hai chính là hai, không lòng vòng. Ví dụ như khi đi học, giáo viên hỏi một vấn đề nào đó và cô ấy không hiểu, nhưng cô cũng chẳng muốn hỏi người bên cạnh mà nói thẳng với giáo viên rằng cô ấy không hiểu.

Tưởng Nhất Bối chưa từng khoe khoang gia thế của mình nhưng vật dụng cô sử dụng đều là đắt nhất, ví dụ như một chiếc túi xách dùng chính là Chanel, người khác hỏi cô là bao nhiêu tiền, cô đều thành thật trả lời là hơn một vạn. Thử hỏi có học sinh trung học hoặc là phụ huynh nào bỏ được mua cho con mình, theo như người ngoài thì đây chính là khoe khoang một cách trần trụi.

Lúc đầu cô cũng cảm thấy cô gái này mang thật nhiều tâm tư, nhưng sau khi tiếp xúc mới biết được đây căn bản là một cô gái thẳng thắn ngốc nghếch, thuộc về loại người bị bán đi giúp người khác kiếm tiền sẽ còn cảm ơn người đó.

Còn có gương mặt kia cũng không được các bạn nữ thích, Tưởng Nhất Bối được rất nhiều bạn nam thích nhưng cô lại không có bạn bè gì, theo như lời người ngoài nói đó là kiêu ngạo, đồ vật dùng lại quý, có học sinh trung học nào không có việc gì đi tìm một cô bạn gái chi tiêu nhiều như vậy, lại nuôi không nổi.

Người khác đối tốt với cô, cô  sẽ đối xử tốt lại gấp bội với họ, Tưởng Nhất Đình là chị gái mà ba của cô thu dưỡng, cô  thật lòng coi Tưởng Nhất Đình là chị gái, một chút ý thức đề phòng người khác đều không có.

Dương Dĩ Đồng nghiêm túc nhìn cô, Tưởng Nhất Bối cũng nhìn lại Dương Dĩ ĐỒng, nhưng điều này về sau cô sẽ giải thích với cô ấy, hiện tại còn không phải lúc, cô sợ sẽ dọa đến Dương Dĩ Đồng, mỗi câu mỗi chữ của cô đều nói rất nghiêm túc: " Đồng Đồng, trước kia tôi không tim không phổi, người bên cạnh tôi đều chịu khổ không ít, lần này trải qua sinh tử, lắc lư một vòng trước mặt Diêm Vương, luôn phải học được chút gì đó chứ, dùng sinh mệnh đổi lấy giáo huấn luôn khắc cốt ghi tâm hơn so với bình thường."

Ông trời cho cô cơ hội trọng sinh đương nhiên không thể sống vô ích.

Thương Ương Gia Thố từng nói một câu: “Trong cuộc sống, trừ bỏ sinh tử, chuyện nào cũng là chuyện nhỏ.”

Dương Dĩ Đồng gật đầu, một người đã trải qua sinh tử nếu còn không có chút thay đổi thì đúng là uổng công khó khăn khó gặp trên thế gian rồi.


/730

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status