Chuyên Sủng

Chương 48 - Chương 40

/62


Editor: Sakura Trang

Lê Duy Tuyền cẩn thận nhìn nam nhân trước mặt, càng nghĩ càng cảm thấy hắn không xúng đôi với con gái mình, lại thấy nha đầu kia quật cường, sợ là không thuyết phục được, liền muốn xuống tay từ phía hắn.

Ngươi nói chuyện với ta một chút.

Cha người muốn nói gì? Vẻ mặt nữ tử căng thẳng, vội vàng chạy đến bên người Lê Thư ôm lấy cánh tay của đối phương.

Làm sao, làm cha thay con gái nhìn người yêu cũng không được hay sao? Nam nhân trung niên bình tĩnh nói. Nữ tử mím môi thật chặt, cuối cùng ngại vì uy nghiêm của đối phương, không còn cách nào chỉ biết thỏa hiệp.

Cha nói cái gì chàng cũng đừng nghe vào, hắn chính là loại người như vậy, từ nhỏ đến lớn không nói được một lời có ích. Thả Lê Thư ra, Lê Phong đi từng bước đến tai Lê Thư ghé vào lỗ tai hắn nhẹ nhàng nói, sau đó lại bảo, Đi thôi. Dứt lời, lại không yên tâm nhìn thoáng qua.

Lê Thư mang nam nhân trung niên đến đại sảnh, lại sai người chú ý có người nghe trộm như ý của hắn.

Lê Duy Tuyền ngồi ở trên ghế, nhìn nam nhân tự giác châm trà, quy củ đưa cho hắn, sau đó lại cung cung kính kính cúi đầu đứng trước mặt mình, không muốn thừa nhận, nhưng ấn tượng của bản thân với nam nhân lại tăng thêm một chút.

Không muốn nói nhiều lời nói vô ích với ngươi nữa, chúng ta vào chuyện chính. Nam nhân nhấp một ngụm trà, ừ, là trà thượng hạng, Các ngươi không thích hợp.

Vâng. Lê Thư cung kính nói, Nhưng mà, vãn bối có thể thỉnh giáo nguyên nhân được không?

Ngươi có thể chăm sóc tốt cho nàng sao? Lê Duy Tuyền nói, ĐÓ không phải công việc của một nam tử ở đất nữ tôn nên làm nhỉ! Làm một người nam nhân sinh ra ở đất nước nữ tôn, ngươi có thể chăm sóc tốt cho nàng sao?

Có thể. Lê Thư trả lời không chút do dự, Ta có thể, nam nhân ở quê hương ngài làm như thế nào, ta có thể làm như vậy.

Thật không? Lê Duy Tuyền thong dong, như đang nhìn trò khôi hài của trẻ con, Chỉ biết nói bằng miệng có ai là không biết chứ...

Ta thật sự có thể! Lê Thư cắn môi, khổ nỗi chẳng biết chứng minh kiểu gì.

Quên đi, lại mạnh miệng cũng vô dụng, không nói với ngươi về việc này. Lê Duy Tuyền nhẹ nhàng nhìn lướt qua đối phương, Nói chuyện thực tế một chút đi.

Vâng. Dù nam nhân không phục, lại ngại vì tôn trọng đối phương là trưởng bối mà không thể tiếp tục nói lần nữa.

Cho dù là thế giới này, cũng phải chú ý đến môn đăng hộ đối nhỉ! Nam nhân trung niên nhấc mắt, Xuất thân của ngươi... Nông thôn hương dã? Nhà họ Lê là thế gia mấy đời giàu có...

... Lê Thư nghe vậy, không tự chủ cúi thấp đầu. Thế gia giàu có, hắn biết, tất nhiên biết. Phong Nhi cái gì cũng hiểu, lại rất có giáo dưỡng, nhất định xuất thân từ gia đình thư hương. nhưng mà...

Nam nhân nắm chặt tay, bạo dạn, Nhưng mà, hiện tại ta, có thể mà...

Anh hừng không hỏi xuất xứ đúng không? Lê Duy Tuyền không chút hoang mang nói, Lê Thư đơn thuần, trực tiếp gật đầu thay hắn.

Không hỏi xuất xứ tất nhiên là tốt. Đối phương cười nhẹ, Chỉ là, ngươi muốn đứa con gái từ nhỏ được chiều chuộng, dạy dỗ của nhà ta phải cùng một chỗ với thô nhân hương dã?

Nam nhân đang dứng khẽ run lên, Điều này, ta đều sẽ học... Ta nhất định sẽ học thật tốt!

Khí chất tu dưỡng, muốn học là được hay sao? Nam nhân đang ngồi mang theo trào phúng nhàn nhạt, khiến Lê THư vô cùng bất an. Thực ra hắn, đã tự ti đến nối không nói nổi điều gì, nhưng mà, nhưng mà... Hắn không thể rời xa nàng mà!

Nhưng mà... Nàng, nàng sẽ không, nàng chắc chắn sẽ không... Ngại... Lê Thư hít sâu mấy hơi, nghĩ đối phương không thích người rụt rè, cố gắng để bản thân bình tĩnh lại.

Không muốn rời đi, nên chỉ có thể mạnh miệng như vậy.

A? Sẽ không chú ý, có thể cho rằng nó không tồn tại hay sao? Ta nhưng lại không nhớ rõ cổ đại lại giáo dục như vậy đấy... Lê Duy Tuyền cười khẽ, không nghĩ rằng nam nhân này còn có một chút suy nghĩ của người hiện đại đó, cổ nhân chẳng lẽ không phải chỉ hiểu Mệnh lệnh của phụ mẫu nói về môn đăng hộ đối hay sao?

Như vậy, chúng ta nói về thứ nó ngại đi!

Chắc ngươi biết, thân thể của nó khác với thân thể của người ở nơi đây! Thấy nam nhân gật đầu, Lê Duy Tuyền tiếp tục nói, Cho nên, ngươi vĩnh viễn, cũng không thể cho nó một đứa bé. Dứt lời, nhìn khuôn mặt cố gắng giả vờ bình tĩnh của nam nhân cuối cùng cũng thay đổi.

... Ta, có thể, làm tiểu thị.

Ở nơi của chúng ta, luật pháp quy định một vợ một chồng, ngươi nên biết,




/62