Cô Gái Nhỏ Đáng Thương Hiểu Chuyện

Chương 7:

/194


Chương 7:

 

Phòng Lăng Nhiên có ban công, hơn nữa luôn luôn ném cái này cho dì giúp việc giặt bản thân sẽ không động đến.

 

  Lần nào Bối Duyệt cũng phơi ở vị trí này, anh cũng từng thấy qua màu sắc và hoa văn này. Trước kia cảm thấy bình thường, giờ phút này lại cảm thấy thật gây chú ý.

 

  Lăng Thanh Thầm khống chế không được bước chân, anh suy nghĩ về phòng, thế nhưng áo ngực qυầи ɭóŧ đã cầm trong tay.

 

  Côn ŧᏂịŧ sưng to càng thêm lợi hại.

 

  Anh bước nhanh về phòng mình, làm loại chuyện bản thân cũng không thể tin được. Anh đặt nội y của cô ở chóp mũi ngửi nhẹ, mang theo mùi hương nước giặt cùng hương thơm thuộc về riêng thiếu nữ.

 

  Quả thật... Cũng hoàn toàn không khác biệt.

 

  Thiếu nữ nhỏ nhắn phát dục khá tốt.... Trách không được áo ngực có hơi giãn, một tay cầm không hết.

 

  Chạm đến vải dệt mềm mại tựa như da thịt trên người cô, làn da mượt mà, ký ức đêm đó vẫn còn mới mẻ. Hơi thở của thiếu nữ phả vào ngực anh, cái đầu nhỏ, thân ảnh mềm như bông dựa vào ngực anh.

 

  Ngọa tào*, không thể suy nghĩ nữa.

 

  Ngọa tào卧槽 [wò·cáo] - Một câu mắng chửi thô tục được cách thức hóa để không bị [hài hòa], trong tiếng Việt mình thì đồng nghĩa với "ĐM" vân vân...

 

  Dươиɠ ѵậŧ rất nhanh đã cứng rắn.

 

  Anh ném đồ vật trong tay lên giường, vào phòng tắm. Việc biếи ŧɦái hơn, tạm thời anh còn chưa làm. Hơn nữa, nội y cô sao sánh bằng trực tiếp đè lên người ở trên giường yêu thương hoan ái.

 

  Dừng dừng dừng! Lăng Thanh Thầm ! Đây không phải chuyện mày nên nghĩ, Bối Duyệt còn nhỏ... Còn nhỏ... Chờ một chút...

 

  Ánh mắt bi thương ve vãn trong đầu anh, Lăng Thanh Thầm rất đau lòng. Nhưng cũng muốn nói cho cô không cần nhìn anh như vậy, sẽ làm anh xúc động mà làm cô.

 

  Anh là một người trưởng thành, nhưng anh cũng là đàn ông.

 

  Du͙© vọиɠ của đàn ông trước nay không thể tự mình khống chế.

 

  Anh thật sợ... Ngày nào đó anh thật sự nhịn không được.

 

  Nước từ vòi sen không ngừng xối thẳng lên người anh, theo dáng người chảy xuống mặt đất. Lăng Thanh Thầm chống ở trên vách tường, một tay nắm lấy dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng bừng bừng phấn chấn.

 

  Tưởng tượng cảnh cô bị bản thân đè nặng gặm cắn liếʍ láp, cánh tay mạnh mẽ giam cầm cok trong lòng ngực, sau đó... Hung hăng đâm vào, làm hoa huyệt non mềm dán sát cự vật sưng to, cho vật cứng ở trong cơ thể tuổi trẻ tươi mới, thật mạnh cọ xát...

 

  "Duyệt Duyệt... Bé yêu..."

 

  Anh ngửa đầu, yết hầu kịch liệt lăn lộn.

 

  Dòng nước ấm áp theo cổ một đường chảy xuống bụng rơi vào côn ŧᏂịŧ bừng bừng khí chất, một bàn tay nhanh chóng loát động dươиɠ ѵậŧ gân xanh nổi lên nhảy dựng.

 

  Thật thô.

 

  Nếu cắm vào da^ʍ huyệt nhỏ, có thể làm cô khóc không?

 

  ĐM... Càng suy nghĩ càng thêm kích động. Dươиɠ ѵậŧ cứng càng lợi hại.

 

  Độc thân nhiều năm liền, cánh tay hoạt động rất nhanh: “Bé... Thơm quá... Thật ngọt..."

 

  "Thật da^ʍ... Vυ" bị anh sờ một cái đã dựng đứng... Đỉnh ở áo ngủ... Thật muốn làm em... A..."

 

  Mới nãy nên đè cô gái nhỏ lên sô pha, dươиɠ ѵậŧ hung hăng mà đâm vào... Sau đó gặm cắn vυ" cô, khiến cô ở dưới thân anh khóc lóc.

 

  "A... Bé yêu ... Bắn... Đều bắn cho em..."

 

 

 


/194