Cực Sủng Hào Môn: Kiêu Tổng Nuông Chiều Vợ

Chương 6: Trở thành quyển sủng

/1698


Chương 6: Trở thành quyển sủng

Ngày hôm sau, Lãnh Quân Trì bị tiếng va chạm rất lớn đánh thức.

Hòa Đinh bắt từ bên ngoài được hai người hoang, bước vào, bọn họ bị dây thừng trói chặt, cô dùng chân hung hăng đá về phía hai người, hai người kia vừa vặn đụng vào chân bàn phẫu thuật, bọn họ bị bịt miệng, sợ tới mức run lẩy bẩy.

Lãnh Quân Trì chậm rãi mở mắt, nghiêng đầu nhìn hai người kia, lại nhìn Hòa Đinh, đang ngồi trước kính hiển vi không biết đang nghiên cứu cái gì.

“Hòa Đinh, cô bắt bọn họ tới đây làm gì?” Lãnh Quân Trì mở to đôi mắt đào hoa, hơi tò mò hỏi.

Hòa Đinh hạ kính hiển vi xuống, thay đổi môi trường nuôi cấy, lấy một cái mới tiếp tục quan sát, cũng không ngẩng đầu nói: “Bọn họ là dùng để cấy da cho anh, tôi xem có bài xích không, nếu như không có, lập tức có thể tiến hành giải phẫu.”

Lời vừa nói ra, không chỉ Lãnh Quân Trì mà ngay cả hai người kia sắc mặt ai nấy cũng rất khó coi. Bọn họ dùng vẻ mặt cầu xin nhìn Lãnh Quân Trì, giống như là đang cầu cứu.

Lãnh Quân Trì tuyệt đối cũng không phải người lương thiện gì, anh chỉ lo lắng hai người kia có bị bệnh gì không thôi, anh ghét bỏ liếc mắt nhìn hai người kia một cái, bất mãn nói: “Hòa Đinh, thật ra cô có thể dùng da của tôi để tiến hành cấy da.” Nhiều ca phẫu thuật thẩm mỹ ngày nay không phải đều là như vậy sao, hơn nữa sẽ không dễ bị bài xích.

“Tôi không thích kiệt tác của tôi xuất hiện bất kỳ khuyết điểm nào, hơn nữa giải phẫu là tôi cầm dao, không có chuyện của anh, câm miệng.” Hòa Đinh lạnh lùng nói.

Lãnh Quân Trì rất đau đầu, tính tình Hòa Đinh thật sự quá cổ quái. Cô còn nói gì mà kiệt tác, chẳng lẽ anh là kiệt tác của cô?

Anh thật sự là càng nghĩ càng không hiểu.

“Không có bất kỳ hiện tượng bài xích nào, được rồi, bắt đầu phẫu thuật.” Hòa Đinh đứng thẳng lưng, ngoái đầu lại, cười lạnh nhìn ba người.

Lãnh Quân Trì còn muốn từ chối, chợt nghe Hòa Đinh thấp giọng uy hiếp nói: “Còn dám nói nhảm, tôi liền đổ hết thuốc mê vào cống thoát nước!”

Một câu nói khiến Lãnh Quân Trì cũng không dám mở miệng nói chuyện nữa, anh thề chờ khi có thể hành động bình thường trở lại, anh nhất định phải chinh phục cô!

Hòa Đinh lần lượt tiến hành gây mê toàn thân cho Lãnh Quân Trì và hai người kia, toàn bộ ca giải phẫu cũng vô cùng thuận lợi, ước chừng bốn tiếng sau, Lãnh Quân Trì tỉnh lại.

Lãnh Quân Trì cảm thấy nửa mặt bên phải của mình như là mất đi cảm giác, anh chuyển động con ngươi nhìn thấy Hòa Đinh ngồi ở một bên, lẳng lặng đọc sách.

Ánh trăng dịu dàng chiếu vào phòng phẫu thuật, thân ảnh nhỏ nhắn lạnh lẽo của Hòa Đinh trở nên nhẹ nhàng hơn.

Mặt cô rất đẹp, nhìn cô đắm chìm trong sách như thế này, dường như là lúc dịu dàng nhất.

Khi thì nhíu mày khi thì liếm môi, cả người giường như sinh động hơn rất nhiều.

“Hòa Đinh.” Lãnh Quân Trì khẽ gọi một tiếng.

Hòa Đinh ngẩng đầu, cô tắt đèn bàn, đi tới trước bàn phẫu thuật, thấp giọng nói: “Phẫu thuật rất thành công, sẽ không để lại sẹo.”

“Hai người kia đâu?” Lãnh Quân Trì hơi tò mò, nhưng nghĩ đến cá tính tàn nhẫn của Hòa Đinh, sợ là lành ít dữ nhiều.

“Ném rồi.” Giọng Hòa Đinh nhàn nhạt, nói nhẹ nhàng giống như ném đi hai con búp bê bị hỏng.

Lãnh Quân Trì mím môi, dù như thế nào đi nữa cái mạng này đều là do cô cứu về, ánh mắt anh sâu xa, cảm kích nói: “Thật không ngờ kỹ thuật của cô tốt như vậy, cám ơn.”

“Không cần khách khí, cho dù là chỗ nào đó của anh xảy ra vấn đề, tôi cũng có thể đổi cho anh một cái khác.” Vẻ mặt của Hòa Đinh nghiêm túc nói, ánh mắt lại không mảy may liếc về thứ giữa hai chân Lãnh Quân Trì.

Lãnh Quân Trì hơi giật mình, một đôi mắt thâm sâu như giếng cổ, một đôi mắt đen tối không rõ, anh cẩn thận hồi tưởng lại lời nói vừa rồi của cô cộng thêm với vị trí nơi tầm mắt cô lúc này đang nhìn đến, đây là anh đang bị cô cho đùa giỡn sao...

 


/1698