Đại Thần Anh Thoát Vai Rồi

Chương 2.1: Không thể đánh đồng.

/2149


 Chương 2.1: Không thể đánh đồng.


   Tịch Nam Thành châm một điếu thuốc, nhàn nhạt mở miệng: “Nói như rồng leo, làm như mèo mửa, không được yêu thích, đi không dài.”

   Người đại diện gật đầu, dẹp đi tâm tư ký hợp đồng với cô, chỉ cười, “Cậu không đi xem cô ta thi?”

   Tịch Nam Thành lật danh sách, “Không đi, chướng tai.”

   **
    
   “Không biết hát không biết nhảy, ngay cả khuông nhạc cũng không biết, người như vậy người xem còn có thể bỏ phiếu đến hạng tư?” Tịch Nam Thành ném danh sách lên bàn, dựa vào lưng ghế, “Nhiều năm như vậy, không một ai có thể qua được bậc cửa 《 thần tượng toàn cầu 》 , không phải không có lý do.”

   “Tiết mục bây giờ đều là như vạy, xào nhiệt độ đề tài, nhóm nữ trong nước xác thật còn cần cố lên.” Người đại diện nhìn Tịch Nam Thành một cái, cũng không buộc anh đi, đáy lòng ngược lại thở dài nhẹ nhõm một hơi.

   Mạnh Phất người này, làm gì cũng không được, nhưng đi cửa sau lại hạng nhất.

   Tịch Nam Thành tuổi trẻ khí thịnh, thực lực và danh khí cùng tồn tại, chỉ là có một chút, cực kỳ độc miệng.

   Mạnh Phất hợp xướng ở nhóm nhỏ cũng không che giấu được giai điệu đi xa và tiếng Anh sứt sẹo của cô ta, càng đừng nói biểu diễn một mình.

   Lần thi đơn hôm nay, nếu Tịch Nam Thành ở đó, có thể mắng khóc Mạnh Phất.

   Nhưng ai trong tiết mục cũng biết, Mạnh Phất có thể đi đến hôm nay, sau lưng không chỉ có kim chủ, giống như còn không đơn giản, người đại diện không biết thật giả, nhưng cũng không muốn Tịch Nam Thành gặp phải mâu thuẫn.

  **
   Bên ngoài, hiện trường thi hát đơn.

   Giáo viên hướng dẫn Đường Trạch ngẩng đầu, cười tủm tỉm nhìn Mạnh Phất, “Không cần khẩn trương, chuẩn bị xong chưa?”

   Mạnh Phất đã thay đồ nhóm màu đỏ đại biểu cho lớp A, cô tiện tay cầm sợi dây thun màu đen, thong thả ung dung cột mái tóc màu đen lên, giơ tay làm dấu “OK” với hậu trường, hơi nâng mặt lên, tùy tính lười biếng.

   Cô chào hỏi với ba giáo viên hướng dẫn, không chút hoang mang gật đầu.

   Đường Trạch có chút kinh ngạc, Mạnh Phất không ngượng ngùng xoắn xít làm bộ làm tịch như vậy vẫn là lần đầu tiên thấy.

   Bởi vì Mạnh Phất thay đổi, ngữ khí Đường Trạch cũng theo bản năng ôn hòa một chút, “Vậy bắt đầu đi, cố lên.”

   Mạnh Phất chạm vào quần áo.

   Lúc linh hồn cô đi theo phía sau nữ phóng viên đã xem qua trận biểu diễn này không ít lần, đặc biệt là mỗi ngày một tuần nữ phóng viên kia đều tập bài hát nhóm.

   Tuy Mạnh Phất không nghiêm túc nghe những ca từ không dinh dưỡng này, nhưng vẫn có thể nhớ được tám chín phần.

   Hai giáo viên khác ngẩng đầu xem Mạnh Phất biểu diễn, vừa xem vừa có chút tùy ý nói chuyện phiếm về thành viên khác.

   Thẳng đến ca từ câu đầu tiên xuất hiện --

   “Vượt qua bóng tối……”

   Đường Trạch hơi tựa lưng vào ghế ngồi lập tức ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn Mạnh Phất biểu diễn.

   Hai giáo viên nói chuyện phiếm kia cũng ngừng nói chuyện phiếm, kinh ngạc nhìn Mạnh Phất.

   Cô cúi đầu, giống như là hát có chút tùy ý, tuy rằng ca từ có phần không quá thuần thục, nhưng đều có giai điệu, không hề giống đọc lời kịch, giọng hát linh hoạt kỳ ảo, tình cảm phần điệp khúc khuyếch đại cực kỳ tốt, âm cao có lực xuyên thấu cực kỳ chuyên nghiệp.

   Ca hát khảo nghiệm nhất chính là hơi thở, hơi thở của toàn bộ thành viên 《 thần tượng giỏi nhất 》 đều không ổn bằng ca sĩ chuyên nghiệp.


/2149