Kiều Nữ Thương Hộ Không Làm Thiếp

Chương 52 - Chương 52

/134


Một gian khách điếm dưới chân núi Ngọc Chân Am——

Tôn trắc phi, vẻ mặt tối tăm, đi tới đi lui trong phòng, Duyệt Hòa quận chúa cùng Tống Khởi Vu mặt đều không có chút máu.

Mấy tỷ muội Ninh Diệu mắt to trừng mắt nhỏ, không rên một tiếng.

Lúc này Phương ma ma đi vào, Tôn trắc phi lập tức tiến lên: “Tìm được rồi sao?”

Phương ma ma xanh mặt: “Không có.”

Tôn trắc phi đặt mông ngồi ở trên ghế, mặt trắng như tờ giấy. Từ giữa Ngọ đến bây giờ đã là buổi tối, Ninh Khanh đã mất tích sáu canh giờ! Cho dù nàng không bị thương, lấy dung mạo của nàng, chỉ sợ cũng lành ít dữ nhiều! Cho dù có cứu được trở về, thân mình đã ô uế, nàng làm sao giao đãi với Tống Trạc?

Lần này ra cửa, là nàng tự mình an bài người, còn có Duyệt Hòa đi theo, nếu là Duyệt Hòa không đi cùng còn dễ nói, cố tình nàng lại ở đây!

Tống Trạc có bao nhiêu sủng ái Ninh Khanh, nàng chính là rõ ràng nhất, hắn đều hận không thể đem tất cả đồ tốt dọn đến Mộng Trúc Cư!

Hiện tại người lại ở dưới mí mắt của nàng mất tích! Hắn không giận chó đánh mèo mới là lạ!

Tìm không thấy người, ít nhất phải tìm được nguyên nhân đi! Đem lửa giận của hắn dời đi mới được!

“Con ngựa kia đâu, có tìm được không?”

“Không có.” Phương ma ma lắc đầu.

“Duyệt Hòa, Vu Nhi, các ngươi có biết vì sao đột nhiên sẽ kinh mã?”

Duyệt Hòa quận chúa cùng Tống Khởi Vu đều lắc đầu, ánh mắt Tôn trắc phi sắc bén đảo qua ba tỷ muội Ninh Diệu, Ninh Tố và Ninh Xảo đều lập tức lắc đầu: “Chúng ta không biết gì hết.”

Ninh Diệu cúi đầu, nắm chặt tay có chút giãy giụa, khi ánh mắt Tôn trắc phi chiếu tới, nàng ta khẩn trương, lập tức cũng nói: “Ta cũng không phát hiện……”

Nói xong, khuôn mặt nhỏ của Ninh Diệu liền trắng vài phần. Nàng kỳ thật là thấy…… Thấy cái người kêu Vạn Tuyết Mai mờ ám! Nhưng nàng không xác định! Nàng mới không dám nói năng bậy bạ, nếu không oan uổng người ta thì làm sao? Nàng cũng không phải là tâm tư ác độc bao che cho phạm nhân hại Ngũ nha đầu! Cho dù không tìm được Ngũ nha đầu… Cũng không liên quan tới nàng! Là Ngũ nha đầu xui xẻo mà thôi!

Nghĩ như vậy, tâm trạng thấp thỏm áy náy của Ninh Diệu lại trở nên hưng phấn!

Tôn trắc phi xoa xoa huyệt Thái Dương đau nhức, rồi kêu tất cả mọi người tan.

Mấy người Ninh Diệu như được đại xá, nhẹ nhàng thở ra, trở lại một phòng khác.

Trong phòng, Ninh Tố




/134