Ngọt Ẩn

Chương 8 - Bánh Khoai Lang Nhân Đậu Đỏ 〔1〕

/59


Kiểm tra xong người bệnh cuối cùng đã là gần xế chiều.

Nói chung các tình hình này ở bệnh viện tư nhân là thời gian tan việc tương đối sớm, sửa sang lại xong tư liệu, đóng máy tính lại, Hoắc Trạch Tích ngồi ở trên ghế, nhắm mắt lại mệt mỏi xoa huyệt thái dương.

Bỗng nhiên cánh cửa bị mở ra, bỗng chốc anh mở to mắt, nhìn ra cửa thấy vẻ mặt tươi cười của Lưu Du, cau mày: “Không biết gõ cửa sao?”

“Làm gì ở bên trong mà không muốn cho người khác biết, tính toán cái gì?”

Hoắc Trạch Tích không để ý tới anh, đứng lên chuẩn bị cởi trang phục bác sĩ.

Lưu Du cầm di động đưa tới, miệng cười tươi, vẻ mặt gian tà: “Cuối cùng tôi cũng nhớ, em gái ngày hôm đó ăn cơm với anh là ai rồi!”

Cầm quần áo của mình mặc vào, Hoắc Trạch Tích đi đến bồn rửa tay cúi đầu rửa mặt: “Ai?”

Lưu Du đưa màn hình điện thoại về phía anh, Hoắc Trạch Tích rửa tay cẩn thận, lấy xà phòng xoa đều, mới ngẩng đầu nhìn về phía màn hình di động.

Là ảnh bìa của một video, trên đó có một nữ sinh đứng dưới tán cây hoa anh đào, mặc một chiếc váy liền màu hồng nhạt.

Nhan Tiêu.

Anh dời tầm mắt, vẻ mặt bình tĩnh tiếp tục rửa tay.

Lưu Du nhìn thấy vẻ mặt hoàn toàn không để ý đến của anh, cất tiếng: “Anh đã sớm biết?”

“Biết cái gì?”

“Nhan Tiêu chính là Tiểu Nhan!” Rõ ràng cảm xúc của Lưu Du có một chút kích động.

Hoắc Trạch Tích dừng một chút, ngay sau đó ngẩng đầu, vẻ mặt “ anh có bệnh” nhìn Lưu Du.

Nhìn phản ứng của anh chắc là không biết, không chừng còn có thể hiểu sai, Lưu Du nói một đống lời nói, giải thích: “Như thế nào cũng phải nói cho anh, trên mạng quả thật Nhan Tiêu có năng khiếu về vũ đạo, nhảy cùng với em gái Vũ Manh, Tiểu Nhan là nick của cô ấy ở trên mạng, đã hiểu chưa?”

Vẫn cảm thấy không hiểu, cũng không có hứng thú để nghe, Hoắc Trạch Tích hỏi vào trọng điểm: “Rất nổi tiếng?”

“Đúng vậy, cô ấy trong lòng các bạn nam được coi như là nữ thần, không riêng về dáng dấp, còn đôi chân rất đẹp thắt lưng rất dẻo……”

Nghe thấy lời nói của anh càng nói càng không đứng đắn, Hoắc Trạch Tích cau mày lại: “Được rồi.”

“Từ từ, tôi cho anh xem video vũ đạo của cô ấy, rất hay!” Lưu Du vừa nói vừa click mở video, tối hôm qua Nhan Tiêu đăng bài《 thế giới của tôi đã rơi vào bể tình 》, mới một ngày không xem, giờ đã hơn vạn người bình luận, cả màn hình không một kẽ hở.

Như vậy khi xem video, vốn dĩ thấy hình dáng có chút giống Nhan Tiêu nhưng cảm giác có chút cô đơn, rõ ràng Hoắc Trạch Tích không thích ứng được với loại phong cách vũ đạo trên mạng này, lại cau mày: “Đây là cái gì?”

Lưu Du: “Anh không hiểu! Trạch nam* rất thích xem!”

Anh lướt qua mấy cái bình luận:

“Chân này tôi có thể chơi một năm”

“Đây là bạn gái tôi”

“Đừng giành vợ của tôi”

……

Thu lại ánh mắt, anh cũng không muốn xem lại, cầm chìa khóa phòng khám bệnh chuẩn bị rời đi.

Lưu Du giữ chặt anh: “Ai ai, anh không có ý kiến gì sao?” Có một người em gái ngoan như vậy ở bên cạnh, ở trên mạng là một người khá nổi tiếng.

Hoắc Trạch Tích cúi đầu sửa sang lại cổ tay áo, giọng nói bình thường: “Nói cái gì?”

Lưu Du kinh ngạc cảm thán với phản ứng lạnh nhạt của Hoắc Trạch Tích: “Nhan Tiêu đó!”

Đợi hai giây, anh tùy ý mở miệng: “Là bạn bè.”

Qủa thực Lưu Du rất muốn cười: “Cô ấy kém anh năm tuổi, chỗ nào giống bạn bè?”

“Chỗ nào cũng giống.”

Ý nghĩa của câu “Chỗ nào cũng giống”, Lưu Du dường như bừng tỉnh, lắc đầu tấm tắc: “Tôi biết tiểu tử anh thích loại ngực sóng lớn, có phải không?”

Hoắc Trạch Tích đang sửa sang lại cổ áo bỗng dừng lại, không giận nhưng cười: “Anh cho rằng những người khác đều giống anh sao?”

“Hắc, thật ra tôi cũng không thích ngực lớn, tôi thích loại giống như Nhan Tiêu, có thể khiêu vũ, thân thể mềm dẻo trong mọi tư thế đều……”

“Đừng nói chuyện đen tối ở trước mặt tôi.” Hoắc Trạch Tích cảnh cáo chặn lời nói thô tục của anh lại.

Lưu Du nhướng mày: “Vậy ngày nào đó anh có thể giới thiệu cô ấy với tôi.”

Hoắc Trạch Tích thu dọn lập tức đi về phía cửa, giọng nói trào phúng: “Tôi sẽ không đẩy con gái người ta vào hố lửa đâu.”

“Cái rãnh! Mẹ nó ai là


/59