Nhật Kí Trưởng Thành Của Tòa Thành Ngầm

Chương 22 - Chương 22

/24


Phóng hỏa đốt núi, chặt cây dồn địch cũng được xem như là một chiến thuật truyền thống nhưng vấn đề là phải có điều kiện tiên quyết.

Ví dụ như đó là một ngọn núi không có đường lui, một mảnh rừng cây có thể dễ dàng giải quyết, nếu là những địa hình này thì mới áp dụng được chiến thuật đó vào đối tượng, mục tiêu. Còn nếu như đối tượng là một mảnh rừng mưa lớn hơn nữa chung quanh lại là bình nguyên bao la rộng lớn thì ý đồ dùng phương pháp chặt cây để kết thúc chiến tranh cũng giống như việc lấp biển để chiến thắng cá mập. Mặc dù cánh rừng rậm này sẽ trở nên không thích hợp để ở lại nữa nhưng người Amazon vẫn có thể tùy tiện chọn một phương hướng nào đó để đào thoát còn quân đội loài người thì lại hoàn toàn không thể bao vây hết biên giới của rừng rậm Ansa được.

Huống chi chiến sĩ Amazon đâu phải người chết.

Hiệu suất chặt cây của một buổi sáng khá cao, quân đội như một cái thìa múc được một muỗng nhỏ ở biên giới rừng rậm Ansa. Cùng lúc đó, ở sâu bên trong thì quân tiên phong cũng đang bị cây cối bao vây, bất luận là binh lính chặt cây hay là binh sĩ cảnh giác chung quanh đều bị bại lộ ở chính giữa sân nhà của người Amazon.

Vài chục cây cung đồng thời được kéo căng sau đó buông tay. So với thanh thế do nỏ bắn ra tạo thành thì mũi tên được bắn từ các phương hướng khác nhau này có chút lộn xộn, rất giống như là đang bắn loạn xạ. Tiếng mũi tên xé gió bị tiếng côn trùng, tiếng chim kêu trong rừng che dấu, đầu mũi tên sắc bén lấp ló giữa những bóng cây, mãi đến khi một loạt thi thể ngã xuống đất thì đám người kia mới bị kinh động.

Nhóm cung thủ người Amazon ẩn núp ở những nơi hẻo lánh, chỉ có U Linh vẫn luôn nhìn chằm chằm các cô mới biết những tay thợ săn trong rừng này xuất hiện ở đó từ bao giờ. Da thịt và mũ giáp của các cô hòa lẫn với cây cỏ nơi đây, chất lỏng từ cỏ cây làm làn da lộ ra bên ngoài của các cô biến thành màu xanh lá, tuyến thể nghiền nát của một loài động vật gặm nhấm nào đó khiến mùi của các cô không khác gì mùi của chim thú đến nổi chó săn nhạy bén nhất cũng không phát hiện ra. Các cô không có đội hình, mỗi người đều linh hoạt như một con khỉ, giỏi che dấu như sư tử Ansa làm cho mỗi một mũi tên bắn lén đều lấy đi một tính mạng.

Những người còn sống sót trong quân tiên phong phát ra tiếng kêu hoảng sợ, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp nối đuôi nhau nhưng không có một người nào có thể kêu được quá lâu. Sau lượt bắn thứ nhất thì người chỉ huy không phát ra mệnh lệnh nữa nên thời điểm bắn tên của nhóm cung thủ trước sau không đều nhưng vẫn vô cùng chuẩn xác. Trong một giây các cô có thể giương cung đến hai lần, điều này gần như khiến người ta hoài nghi các cô không cần nhắm cũng bắn chuẩn. Mưa tên liên tục xuyên qua rừng rậm khiến khu vực này nhanh chóng trở nên vắng vẻ.

Không có một mũi tên nào trật, chỉ có một cái xác bị hai mũi tên bắn vào hai chỗ trí mạng mà trường hợp này cũng là sự lãng phí duy nhất của người Amazon.

Rất khó nói rõ tình cảnh này làm người ta giật mình như thế nào, chỉ có tận mắt nhìn thấy mới có thể hiểu được uy lực của một nhóm thần xạ thủ. Cung thủ người Amazon chính là những tay súng bắn tỉa dáng sợ nhất của thời đại này, lúc các cô kết thành đội khiến Tasa không thể không nghĩ đến súng bắn tự động. Thật không thể tin được là một nhóm cung thủ lại sánh được với một cái máy ngắm bắn chuẩn tự động.

Tất cả nhưng chuyện này phát sinh quá nhanh, thậm chí đại bộ phận quân đội loài người ở lại bên ngoài rừng rậm cũng không phản ứng kịp. Sau khi cái xác cuối cùng ngã xuống thì nhóm cung thủ đang ẩn nấp lập tức xông ra ngoài, các cô chạy về phía những binh sĩ đang sững sờ ở bên ngoài sau đó trút một cơn mưa tên xuống bọn họ. Lần ra quân này toàn là cung thủ, các cô trang bị nhẹ nhàng mà linh hoạt đồng thời việc phân chia trách nhiệm cũng có chút khác biệt. Một số người dũng cảm tiến tới, một số người che chắn và quan sát, những người còn lại thì nhanh chóng lấy lại mũi tên và cướp vũ khí từ trên người những binh sĩ đã chết. Quân đội chiếm ưu thế rất lớn về nhân số trong lúc không cảnh giác bị tấn công một cách bất ngờ giống như một con thú to lớn bị đá một cái thật mạnh vào mông.

Nhưng một con thú to lớn cũng có nghĩa là răng nanh rất dài.

Sau giây phút hỗn loạn ngắn ngủi, quân đội loài người bắt đầu tổ chức lại đội ngũ, bọn họ khiêng những lá chắn rất lớn đi đến hàng đầu tiên dưới sự chỉ huy, phía sau bọn họ là những nỏ thủ bắt đầu tra tên vào nỏ. Loại nỏ bọn họ mang tới to hơn loại Tasa nhìn thấy trước đó rất nhiều, tiếng dây cung được kéo căng giống như tiếng mở cửa thành (tưởng tượng mấy cửa thành trung cổ mở bằng ròng rọc dây xích á), tiếng động nặng nề làm cho người khác không khỏi hoảng sợ. Nếu như dùng thứ này thì có lẽ tất cả mọi vật trong phạm vi 300m đều bị xuyên thủng.

Nhưng chỉ cần không bị bắn trúng thì vũ khí có mạnh đến thế nào cũng không có ý nghĩa.

Trong những chiến sĩ Amazon đi nghênh chiến không có lấy một chiến sĩ cận chiến hoặc một người cầm lá chắn, giáp mềm trên người cung thủ không đủ để ngăn cản được uy lực khổng lồ của tên nỏ nhưng tính cơ động của bộ giáp cũng có thể coi là một ưu thế. Khoảnh khắc chiến tuyến bằng nhưng lá chắn lớn kia được hình thành thì tất cả chiến sĩ Amazon đang tấn công lập tức lui bước, gọn gàng dứt khoát giống như chim sẻ ăn xong (ý là ăn xong nó ùa cả bầy đi luôn). Các cô nhanh chóng tản ra, biến mất ở trong rừng rậm Ansa, chỉ để lại lác đác vài mũi tên và những thi thể nằm đầy trên đất, ngoài ra còn có các quan chỉ huy đang nổi giận, chửi bới ầm ầm.

Nhưng không có một ai dám tiến vào rừng rậm để truy kích những tay thợ săn trong rừng này cả nên bọn họ chỉ có thể chỉnh đốn lại đội ngũ, tiếp tục chặt cây dưới sự bảo vệ của lá chắn.

Điều đó khiến bọn họ không thể thoải mái nhàn nhã chặt cây được, còn người Amazon thì thay phiên thay ca, vừa thư giãn vừa ăn cắp đầu người dưới tấm lá chắn, khi quân đội loài người tức giận đánh trả thì lại xé chẵn ra lẻ chạy vào trong rừng. Quả thực là giáo trình kinh điển của phương pháp đánh du kích, quân số của quân đội loài người giảm liên tục, sĩ khí cũng bị giảm thấp còn chiến sĩ Amazon thì chỉ tổn thất một ít mũi tên. Có chiến sĩ Amazon mới thay ca ở trong doanh trại bật cười, còn những người chưa đến phiên hoặc không thể ra chiến trường thì bắt đầu nói đến chuyện thắng lợi. Có lẽ không cần đến các con đâu. Một nữ chiến sĩ một mắt cười vuốt đầu con gái mình còn những thiếu nữ lần đầu ra chiến trường thì cực kì tức giận bất bình vì chuyện này. Lúc này Marion dùng ngón tay vuốt ve chuôi đao của đoản đao, nhìn có vẻ giống như đang muốn trổ tài.

Ngày hôm sau tình hình chiến đấu vẫn như thế, quân đội hao tổn hai người nhưng chỉ chặt

/24