Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 766 - Tổ Chức Thần Bí

/787


"Ta là người chơi."

Dương Hi nói ra bốn chữ này.

Trong mắt Tô Bằng tức thời co lại, sau đó mở to mắt, khiếp sợ nhìn Dương Hi.

Dáng vẻ kia của Dương Hi, đứng ở chỗ kia, nhìn Tô Bằng, lộ vẻ ngược lại rất vô tội.

Âu Dương Khánh, A Đỗ Lạp cùng Cam La, tuy rằng cũng mờ mịt khó hiểu, ở trong tai bọn họ, Dương Hi dường như đang nói một tiếng địa phương nào đó, mặc dù bọn họ nghe rất rõ, nhưng cũng không rõ có ý nghĩa gì.

" Thế nào, Tô Bằng thủ lĩnh, dựa vào điểm này, có thể một mình nói chuyện với ta."

Dương Hi nhìn Tô Bằng, nói.

Âu Dương Khánh nhìn thấy sắc mặt của Tô Bằng, nhìn ra giống như Tô Bằng khó xử, hắn tiến lên trước một bước, nói:

" Tô lão đệ, nếu vị Dương hội trưởng này thực sự có chuyện gì muốn nói, vậy chúng ta ra ngoài trước, ngươi nghe thử xem nàng nói cái gì cũng được."

Trong mắt Tô Bằng mang theo ánh mắt cảm ơn, nói với Âu Dương Khánh:

"Làm phiền rồi, kết quả cuối cùng, ta nhất định sẽ nói cho các ngươi biết."

Âu Dương Khánh bật cười lớn, sau đó gọi A Đỗ Lạp cùng Cam La thống lĩnh, ba người đi ra ngoài.

Ánh mắt Tô Bằng lại rơi lên trên người Dương Hi, nói:

"Ngươi... không ngờ là người chơi?"

" Đúng vậy... Giữa người chơi nhắc đến chuyện liên quan đến thế giới hiện thực, người trong thế giới trò chơi này, nghe không hiểu, nếu như ta có thể chứng minh cho thấy thân phận người chơi của ta, tất nhiên sẽ không lừa ngươi, một lần nữa làm quen với ta, Tô Bằng tiên sinh.. Ta tên thật là Dương Hi, quốc tịch... là người Mỹ gốc Hoa."

Tô Bằng nghe thế, nhìn thoáng qua Dương Hi, giống như hiểu được điều gì đó, nói:

"Hèn gì, lần đầu tiên gặp ngươi, cũng cảm thấy ngươi có chút cảm giác con gái thời hiện đại... Lần đầu tiên ta nhìn thấy ngươi, đã biết ta là người chơi rồi sao?"

Dương Hi nhìn thấy Tô Bằng có chút bộ dạng kinh ngạc khó hiểu, bèn nói:

" Tô Bằng tiên sinh, máy chủ ngươi dùng, là máy chủ đời đầu sao? Thật ra vấn đề của ngươi rất dễ giải đáp, máy chủ trò chơi đời hai, trải qua một vài điều chỉnh nhỏ, có thể thêm vào rất nhiều công năng, đương nhiên, cũng phải bỏ ra cái giá rất lớn, ta mua được. Chính là máy chủ đời hai, bên trong có một chức năng, chính là sinh ra nhận dạng đặc thù đối với nhân vật người chơi, cho nên ta đầu tiên gặp được ngươi, liền nhận ra ngươi là người chơi... Mà máy chủ đời đầu, cũng không được điều chỉnh như máy chủ đời hai, không tồn tại chức năng này."

Tô Bằng nghe thế, lập tức có chút không biết nói gì, đây... có nên xem như là vận hành buôn bán hay không?

Hơi lắc đầu, Tô Bằng nhìn về phía Dương Hi, nói:

" Có thể nói rõ hơn không? Chẳng lẽ ngươi cho rằng, chỉ dựa vào thân phận người chơi của ngươi, ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao?"

"Nói như thế nào nhỉ, trên thực tế, nếu như không phải là ta muốn kết giao với Tô Bằng tiên sinh, ta chạy thoát khỏi sự khống chế của các ngươi cũng không phải là chuyện khó khăn gì... Ta hoàn toàn có thể trước một ngày các ngươi đi đến phụ cận thành Quy Tư Càn, trực tiếp logout, các ngươi mất đi tung tích của ta, cũng không thể nào cả đội ngũ ở chỗ này chờ ta, còn ta hai ngày sau lại login, bản thân đi đến thành thị gần đó, thì có thể tránh được trói buộc của các ngươi."

Dương Hi mỉm cười, nói với Tô Bằng.

" Hừ, nói thật nhẹ nhàng... Ngươi nếu là người chơi, ta không tin ngươi có thể login hai mươi bốn tiếng đồng hồ, ngươi một khi logout, ta mặc dù tìm không thấy ngươi, cũng không nghĩ được ngươi là người chơi, cũng sẽ mang theo đội ngũ rời khỏi, một mình ngươi hai tay bị trói, muốn trong sa mạc đi đến thành Quy Tư Càn, căn bản là chuyện không thể nào, cho nên ngươi nói biện pháp chạy trốn, cũng không phải dễ dàng đâu."

Tô Bằng hừ lạnh một tiếng, nói với Dương Hi.

" Không nên tự tin như vậy, bất luận ngươi có tin tưởng hay không, ta cuối cùng sẽ tìm được biện pháp chạy trốn."

Dương Hi mở trừng hai mắt, nói.

Nói xong, nàng quét mắt nhìn Tô Bằng, giơ hai tay bị trói chặt lên, nói:

"Thế nào, biết ta là người chơi, không giúp ta cởi dây thừng xuống sao? Chẳng lẽ ngươi thích nhìn ta bị trói như vậy?"

Tô Bằng cười lạnh một tiếng, không để ý đến lời trêu chọc mập mờ của nàng, nói:

"Vẫn nên nói chuyện đứng đắn trước đã, Dương hội trưởng, trước khi ta cởi trói cho ngươi hay là thả ngươi đi, ngươi có chịu nói chuyện hay không, ngươi tại sao lại cùng những người bên cạnh ngươi kia tụ tập cùng một chỗ, làm sao biết được nơi này có một thành phố dưới lòng đất? Còn có, những tảng đá ngươi mang đến kia, là thế nào? Những người Chân Thần giáo đó coi như bỏ đi, bạch y thuật sĩ, cũng là người chơi sao?"

" Tất nhiên không phải."

Dương Hi thấy Tô Bằng không có ý định cởi dây trói cho nàng, thở dài một tiếng, lắc đầu nói:

" Lần này đến đây thám hiểm, cũng không có người chơi khác, chỉ có một mình ta thôi, về phần cùng đi những người kia, đều là tổ chức ta quen biết trong trò chơi, ngươi muốn nghe, ta liền kể cho ngươi nghe."

"Ngươi nói xem xem."

Tô Bằng khẽ gật đầu, nói với Dương Hi.

Dương Hi nghe Tô Bằng ngữ khí giống như rất lạnh lùng, không hài lòng trợn mắt, sau đó mới nói:

" Ta vốn là người của tổ chức người chơi, chỉ là bởi vì một số chuyện, trong một lần hành động, quen biết những người Chân Thần giáo đó."

" Những người Chân Thần giáo đó, rốt cuộc là hạng người gì, ta nghĩ ngươi cũng biết, vốn lúc ấy chúng ta có chút xung đột, thậm chí bị bọn họ bắt được, nhưng bởi vì một việc ngoài ý muốn, làm cho bọn họ thay đổi cảm nhận đối với ta, chẳng những thả ta, hơn nữa còn tôn ta làm Chân Thần nữ của họ."

" Ồ? Chuyện gì xảy ra?"

Tô Bằng nghe thế, sinh ra hiếu kỳ, hỏi Dương Hi.

" Cũng không có gì, chỉ là dây chuyền ngươi đoạt đi kia thôi."

Dương Hi nói, Tô Bằng nghe thế, tay luồn vào trong ngực, lấy ra dây chuyền quan tài đá giống như hình người, lục soát được trên người Dương Hi tìm được.

"Chính là nó, thứ này gọi là Chân Thần ấn, nghe nói, trong dây chuyền này, phong ấn một bộ phận tàn thể Chân Thần, đối với những tà vật Chân Thần giáo bào chế ra kia có sức mạnh khống chế năng lực cực đại, nhưng cũng không phải mỗi người đều có thể sử dụng... Lúc ta xảy ra chuyện, thiếu chút nữa bị người Chân Thần giáo xem như tế phẩm tra tấn đến chết, bọn họ lúc đó đang tế lễ Chân Thần ấn này, ta trước đó đã tỉnh lại, thừa dịp bọn họ không chú ý đoạt lấy Chân Thần ấn này, nhưng lại không nghĩ rằng thứ này đã xảy ra cảm ứng với ta, những người Chân Thần giáo đó cũng thật kinh ngạc, sau đó không có làm khó ta, đưa ta về lại tổ chức của ta, cũng giữ liên lạc với ta... Rồi sau đó, trải qua thời gian trong, nhất định, những người Chân Thần giáo kia, đều cho rằng ta là Chân Thần nữ, cho nên ta ở trong Chân Thần giáo, cũng có địa vị nhất định."

" Về phần những bạch y thuật sĩ kia... Xem như hợp tác với tổ chức của ta, có điều khác biệt là tổ chức của chúng ta, đại bộ phận là người chơi, mà tổ chức của bọn họ, đều là những NPC bản địa, những bạch y thuật sĩ kia, tự xưng là người trong Vạn Tiên hội, đại bộ phận đều là một vài thuật sĩ, ta được một người cấp cao của bọn họ thưởng thức, nhận ta làm nghĩa nữ, cho nên trong Vạn Tiên hội, địa vị cũng không thấp."

Tô Bằng cảm giác rất nhạy cảm, hắn cảm giác được, trên người Dương Hi cũng không có cảm giác ác nghiệp, hẳn không phải là người Chân Thần giáo, vốn dĩ Tô Bằng có chút kỳ quái, tại sao Dương Hi không phải là người Chân Thần giáo, nhưng có thể chỉ huy được đối phương, được đối phương gọi là thánh nữ Chân Thần, xem ra cũng đã có lời giải thích.

Có điều Tô Bằng tất nhiên sẽ không tin hoàn toàn lời của nàng, chỉ thấy Tô Bằng nheo mắt, đánh giá Dương Hi, nói:

" Dương Hi hội trưởng, ta bây giờ rất ngạc nhiên, ngươi đến tột cùng là người của tổ chức nào, người tiếp xúc, đều thần bí như vậy, không phải Chân Thần giáo, thì lại là Vạn Tiên hội gì đó... E rằng tổ chức của ngươi, cũng không phải tầm thường."

" Nói như vậy cũng không sai... Thật ra ta ở trong tổ chức trò chơi, không đáng nhắc tới, nhưng lực lượng sau lưng chúng ta, sẽ khiến Tô tiên sinh ngươi không thể coi thường."

Dương Hi khẽ gật đầu, nói với Tô Bằng.

"Ồ? Các ngươi trong hiện thực, cũng chỉ là tổ chức người chơi thôi, chẳng lẽ ngươi chính là thành viên Tê Tiên Cư hoặc là N. E. T hay sao?"

" Ha ha, Tô tiên sinh, suy nghĩ của ngươi không nên hạn hẹp như vậy, mặc dù Tê Tiên Cư hay là N. E. T đều là hai ông trùm trong trò chơi Tử Vong Luân Hồi, nhưng chưa hẳn tất cả tổ chức đều chịu ảnh hưởng của bọn họ... Tổ chức của ta, thật ra thời gian thành lập vượt xa hai tổ chức ngươi nói, tổ chức của ta, cũng coi như là có nguồn gốc sâu xa, trăm năm trước từ lúc máy chủ trò chơi Tử Vong Luân Hồi xuất hiện ở thế giới của chúng ta, thì đã tồn tại rồi, hơn nữa cho dù là kinh tế, võ lực, hay là sức ảnh hưởng, Tê Tiên Cư cùng N. E. T đều xem như một vài vãn bối ghé qua phỏng vấn mà thôi, so với tổ chức của ta, còn kém xa rất nhiều."

Tô Bằng nghe thế, ánh mắt lộ ra ánh mắt hoài nghi, không tin nói:

" Dựa theo điều kiện ngươi nói, ta thậm chí hoài nghi ngươi là người của thánh đường... Thế giới này vẫn coi như là tương đối trong suốt, nếu ngươi nói đều là sự thật, như vậy sức ảnh hưởng từ tổ chức của ngươi, thật có tài lực, nhân lực, đã không thua kém bất kỳ quốc gia nhỏ nào, làm sao có thể che dấu lâu như vậy được?"

" Ha ha, nguyên nhân rất đơn giản, bí mật của thế giới này, đối với người trên cao mà nói, có lẽ thực sự không phải là bí mật... Thành viên trong tổ chức của chúng ta, trùng hợp lại đều là những quan cấp chức cao, cho nên bọn họ cũng không muốn để cho người khác biết bí mất của mình, cho nên trở thành bí mật."

Dương Hi mỉm cười, trong thần sắc mang theo sắc thái kiêu ngạo.

Tô Bằng ha ha cười, nói:

"Đừng nơi mấy lời mê hoặc đó, ngươi nói xem, tổ chức của ngươi, tên là gì?"


/787