Chào Buổi Sáng, Cô Vợ Thứ 8 Của Tôi

Chương 16: Satan

/1516


Chương 16: Satan

“Các anh đưa tôi đến nơi nguy hiểm như thế, làm sao để bảo đảm an toàn cho tôi? Tôi còn có thể trở thành gánh nặng của các anh, thả tôi ra đi, chờ các anh giải quyết xong tất cả mọi thứ rồi hẵng tới đón tôi.”

“Không được, chúng tôi nhất định phải luôn đưa cô đi cùng. Cô yên tâm, chúng tôi sẽ dùng mạng sống để bảo vệ cô.”

Diệp An Kỳ lườm anh một cái.

Có cần phải liều như thế không?

“Các anh chết rồi, tôi cũng sẽ chết theo, các anh bảo vệ tôi thì được gì, hi sinh vô ích. Cách tốt nhất chính là thả tôi ra.” Diệp An Kỳ tiếp tục thuyết phục.

Đám vệ sĩ không đồng ý.

Theo lời bọn họ nói, bọn họ đưa cô đi như thế nào, thì sẽ đưa cô trở về y nguyên như thế.

Diệp An Kỳ tức muốn nổ phổi, bọn họ trung thành với Dạ Thích Thiên đến thế à?

Bọn họ không sợ chết, thì cũng đừng liên lụy tới cô chứ.

Diệp An Kỳ đảo đảo con ngươi: “Chúng ta cứ thế này mà trở về cứu người cũng vô dụng, các anh có đạo cụ gì không?”

“Đạo cụ gì cơ?” Vệ sĩ nghi ngờ hỏi, đồng thời cũng nhìn cô đầy hi vọng, chờ mong cô có thể nghĩ ra biện pháp tốt.

“Dám chắc là các anh không có, chính là còi báo động đấy!”

 ---

Tiếng còi báo động ầm ĩ.

Nghe tiếng còi xe cảnh sát chói tai, mặt Diệp An Kỳ xị xuống.

Ai có thể nói cho cô biết, sao người của xã hội đen lại mang theo còi báo động của bên chính nghĩa không?

Chẳng lẽ bình thường bọn họ không những đóng vai xã hội đen, mà còn đóng cả vai cảnh sát sao?

Chỉ là vẫn rất cảm ơn bọn họ đã mang theo thứ này.

Có cái này, có lẽ sẽ dọa lui được kẻ địch của Dạ Thích Thiên, bọn họ cũng sẽ an toàn hơn một chút.

Nhưng cái này cũng không phải thực sự có ích, cô không dám chắc điều gì cả.

Xe càng lúc càng tới gần địa điểm đấu súng…

Đáng tiếc Diệp An Kỳ không thể nghe được bất kì tiếng súng nào, bởi vì tất cả bọn họ đều dùng súng giảm thanh.

Nhưng mà tiếng còi xe cảnh sát thì ai cũng nghe được.

Trong lúc chiến đấu ác liệt, hai bên đã thương vong không ít, ai cũng không chiếm được lợi gì.

Bên Dạ Thích Thiên ít người, mặc dù đối phương nhiều người, nhưng đối phó cũng rất tốn công sức. Chỉ là nếu tiếp tục, thì đám người Dạ Thích Thiên chắc chắn sẽ thương vong nghiêm trọng.

Ngay tại thời điểm khó khăn nhất, từ phía xa truyền tới tiếng xe cảnh sát.

Mặc dù bọn họ không sợ cảnh sát, nhưng mà ứng phó với cảnh sát cũng rất phiền phức, đối phương cảm thấy không ổn, rút lui rất nhanh, Dạ Thích Thiên ở bên này có thời gian thở dốc, lái xe cũng lập tức rút lui.

Nhưng rất nhanh sau đó bọn họ liền nhận được tin tức, hóa ra vốn không phải cảnh sát tới…

---

Đội xe khí thế kinh người, chạy thẳng một đường tới thành phố B.

Một đường đi không hề dừng lại một chút nào.

Tiến vào thành phố B, tới địa bàn của Dạ Thích Thiên, bọn họ đã an toàn tuyệt đối.

Trang viên Satan nằm ở vùng ngoại thành xa xôi của thành phố B, lưng tựa vào Tuyết Sơn, chung quanh được bao bọc bởi hồ nước, chiếm diện tích hơn 2000 mẫu.

Rộng tương đương với hơn 200 cái sân bóng lớn như vậy.

Nơi này là dinh thự tư nhân của Dạ Thích Thiên, cũng là một trong những trang viên tư nhân đẳng cấp nhất thế giới.

Còn chưa tới gần trang viên, Diệp An Kỳ đã thấy bãi cỏ xanh biếc rộng lớn, cùng với một phương trời cao vời vợi, xanh thẳm bao la.

Bọn họ đã tiến vào địa bàn của Dạ Thích Thiên.

Xe lại chạy thêm được một đoạn nữa, cô nhìn thấy chiếc cổng đồ sộ.

Không đúng, đó là cái cổng vòm lớn của trang viên.

Từ xa nhìn lại, cổng vòm giống như một tòa cung điện sang trọng, rộng rãi và khí thế.

Chiếc xe đi trên con đường lớn bằng phẳng giữa những mặt cỏ, đi thẳng tới tòa trang viên thần bí kia.

Cánh cửa sắt nặng nề từ từ mở ra.

Đoàn xe liền đi vào.

Diệp An Kỳ cũng coi như là đã từng thấy không ít chuyện trên đời, nhưng vẫn bị nơi xa hoa lộng lẫy này làm cho rung động.

Trang viên này thật sự rất lớn.


/1516