Chú, Mạng Chú Lại Thiếu Tôi

Chương 24: Tức giận, làm gì chứ? Chú.

/2310


Chương 24: Tức giận, làm gì chứ? Chú.

Biết cháu trai bảo bối bị “Người quen” hại, còn suýt nữa mất mạng, cơn giận của thím Chu lấn át nỗi sợ hãi.

“Tại sao cô phải hại Soái Soái của chúng tôi chứ, bình thường Soái Soái gặp cô cũng gọi cô một tiếng chị Tuệ Tuệ, cô lại muốn hại chết nó, sao cô lại độc ác như vậy chứ?” Thím Chu nổi giận mắng lá bùa chú hơi rung rung.

Quỷ nước uất ức, nói với Tô Khả Khả: “Tôi không hại Soái Soái, vận mệnh của thằng bé quá thấp, sau khi hoảng sợ tự rơi mất hồn.”

“Thế nhưng vừa rồi cô đang cướp cơ thể của thằng bé.” Tô Khả Khả nói thẳng.

Quỷ nước hơi dừng lại, giải thích: “Tôi chỉ muốn mượn dùng cơ thể của Soái Soái một chút, nói với cha mẹ tôi mấy câu.”

Tô Khả Khả bĩu chiếc miệng nhỏ, “Cô cho rằng tôi sẽ tin chuyện ma quỷ của cô sao?”

Quỷ nước: …

“Sau khi phát hiện chết đi không thể đầu thai, chỉ có thể sống trong làn nước lạnh lẽo, hối hận rồi hả?”

Tô Khả Khả hừ một tiếng, “Phiền nhất là những người vừa nghĩ quẩn liền tự sát như các người. Mạng sống là thứ đáng quý nhất trên đời, mỗi người chỉ có thể sống một lần, cô đã không trân trọng như thế, bị cướp mất quyền lợi đầu thai cũng là đáng đời.”

Thấy tất cả mọi người trong phòng đều đang nhìn mình, ngay cả chú của cô cũng thế, Tô Khả Khả liền giải thích: “Linh hồn tự sát không thể đầu thai, bởi vì người tự sát không có trách nhiệm với mạng sống, khinh thường mạng sống. Trừ khi –”

Tô Khả Khả nhìn chằm chằm quỷ nước: “Trừ khi trong khoảng thời gian này bọn chúng tìm được một kẻ chết thay, nếu không chỉ có thể là cô hồn dã quỷ, vĩnh viễn không thể đầu thai, cho đến khi linh hồn càng ngày càng yếu, cuối cùng tan vào trong trời đất.

Trong tất cả những quỷ tự sát mà chết, quỷ nước là dễ tìm thế thân nhất.

Bọn chúng chỉ cần kéo người chết thay vào trong nước, quấn chặt lấy bọn họ, tám chín phần mười thế thân sẽ chết đuối.”

Trần Ngọc Quyên và thím Chu sợ hãi đến mức cả người toàn mồ hôi lạnh.

Nếu không phải gần đây người lớn đều dặn dò những đứa trẻ không được đến bờ sông chơi đùa, có phải con quỷ nước này đã sớm tìm kẻ chết thay rồi không?

“Tôi chưa từng hại người!” Giọng điệu của Tiết Tuệ xen lẫn vẻ vội vàng.

Tô Khả Khả chỉ lá bùa Trấn Quỷ ở trên người cô ta, “Nếu cô hại người, dán lên người cô không phải lá bùa Trấn Quỷ này, mà có thể dán bùa Ngũ Lôi có thể trực tiếp làm cô tan thành mây khói.”

Đương nhiên Tô Khả Khả biết cô ta không hại người.

Nếu hại người, trên người sẽ nhiễm sát khí, nhưng trên người nữ quỷ này chỉ có âm khí chứ không có sát khí.

Lại nói, nếu thật sự hại người, cô đã tìm kẻ chết thay đi đầu thai rồi, đâu còn xuất hiện ở đây nữa.

Rốt cuộc nữ quỷ này không có cơ hội hại người, hay là không muốn hại người, tạm thời Tô Khả Khả không bình luận.

Sư phụ luôn nói, làm quỷ lâu rồi rất nhiều nhân tính bị phai mờ, biến thành tà ma.

Gặp được những thứ này, không nhận tiền cũng có thể xử lý đối phương, bởi vì đây là làm việc tốt, một việc công đức.

“Tôi thật sự chỉ muốn mượn dùng cơ thể của Soái Soái nói với cha mẹ tôi hai câu.” Trên mặt Tiết Tuệ có vẻ cầu xin, “Đại sư, liệu có thể giúp tôi một lần không?”

Khuôn mặt nhỏ của Tô Khả Khả lạnh nhạt, rất lạnh lùng nhả ra hai chữ: “Không thể.”

“Cơ thể đứa bé này vốn yếu ớt, vận mệnh cũng kém, cô lại nhập vào cơ thể như thế, cũng không sợ âm khí nhập vào cơ thể thằng bé không chịu nổi mà chết luôn à?”

“… Tôi, tôi không nghĩ nhiều như vậy.”

“Quỷ ích kỷ. Tự sát là ích kỷ, vì đạt được mục đích không thèm để ý đến người khác, cũng là ích kỷ.” Tô Khả Khả phồng má.

Tần Mặc Sâm đột nhiên đưa tay ra chọc vào má của cô.

“Làm gì chứ? Chú, tôi đang dạy dỗ quỷ đó.” Tô Khả Khả chu môi nhìn anh.


/2310