Rạp Chiếu Phim Kinh Dị

Q.15 - Chương 16 - Nhẫn Nhục Chịu Đựng, Phụ Mẫu Chi Tâm!

/1014


Nguyên Huyết Tầm đang quỳ trên mặt đất.

Ở trước mặt nàng là một thiếu phụ có dung mạo giống nàng tới sáu bảy phần.

“Huyết Tầm ! Con... con?”

“Nữ nhi bất hiếu !” Huyết Tầm dập đầu:“Lần này phụ thân đại nhân giao thác nhiệm vụ, con không thể hoàn thành, khiến Địa Ngục vương Nero trốn vào cụm rạp Tà Huyết. Kể từ đó, cơ hội để Nguyên thị gia tộc lập được công lớn, cơ hội lấy được Tru Tiên kiếm bị con phá bỏ! Con gái chết không luyến tiếc, chỉ là việc này nhất định sẽ khiến phụ thân giận chó đánh mèo với mẫu thân, thỉnh mẫu thân trách phạt !”

Thực ra luận về địa vị, Nguyên Huyết Tầm còn trên cả mẫu thân Vân Bích U của nàng. Thế nhưng Huyết Tầm vẫn luôn đặt địa vị của mẫu thân bên trên nàng, trong rạp chiếu phim Bỉ Ngạn hoa này, quyền hạn của mẫu thân là lớn nhất.

“Đứng lên đi !” trong mắt Vân Bích U chỉ có đau lòng nhìn con gái, làm gì nhẫn tâm trách cứ nàng?

Nàng mạnh mẽ muốn nâng Nguyên Huyết Tầm quỳ trên mặt đất dậy, nói: “Chuyện này cũng là do mệnh mà thôi, một số việc có muốn cưỡng cầu cũng không được. Huyết Tầm con đã tận lực rồi, đối phương dù sao cũng là Địa Ngục vương a ! Việc này, mẹ sẽ cầu tình với phụ thân con ......”

“Cụm rạp Vong Xuyên ta hoàn toàn dựa vào sự chống lưng của cụm rạp Phong Đô mới có cục diện như ngày hôm nay! Tuy là cụm rạp cỡ trung nhưng địa vị kỳ thật còn lớn hơn một vài cụm rạp đại hình khác. Huống chi, cụm rạp chúng ta cứ tiếp tục phát triển, không lâu sau có thể đạt tới quy mô cụm rạp đại hình, sẽ đạt được càng nhiều tài nguyên hơn nữa! Con gái không thể khiến tất cả bị hủy hoại trong tay con! Mẫu thân, con gái đã có đối sách, trong số những người con vừa ký hợp đồng kia, có một nữ tử, tương lai chính là mấu chốt để chúng ta đối phó với Địa Ngục vương!”

Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

“Công chúa điện hạ !” giọng nói này là đội trưởng thân vệ đội “Huyết sát vệ” Thành Tú Kinh do Nguyên Huyết Tầm tạo nên: “Bốn diễn viên của cụm rạp Thâm Dạ đã đến!”

Nguyên Huyết Tầm lập tức đứng lên, nói:“Được, Tú Kinh ! Để bọn họ vào !”

Cửa vừa mở ra, bốn người Diệp Tưởng nhanh chóng tiến vào.

Tiến vào bên trong, Diệp Tưởng nhìn hai nữ nhân đang ngồi trong căn phòng cực kỳ hoa lệ xa xỉ này, đè xuống nội tâm cuộn trào, cúi đầu!

Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu ! Bản thể Nguyên Huyết Tầm hoàn toàn khác so với phân thân. Cho dù nàng chỉ đứng ở kia cũng khiến trái tim Diệp Tưởng đập thình thịch ! Hắn có thể xác định, bản tôn Nguyên Huyết Tầm nếu muốn giết hắn, tuyệt đối không khó hơn so với giết một con gà.

Nguyên Huyết Tầm chậm rãi đi đến bên cạnh mẫu thân, ngồi xuống. Nhếch chân bắt chéo, nghiền ngẫm nhìn đám người Diệp Tưởng, chỉ nói một câu:“Tú Kinh, không còn chuyện của ngươi, có thể ra ngoài.”

Vừa rồi nàng chỉ là con gái, nhưng hiện tại nàng chính là Huyết công chúa cao cao tại thượng !

Sau khi đội trưởng hắc y thủ vệ rời đi, nàng vẫn nhìn đám người Diệp Tưởng, một câu cũng không nói !

Không khỏi mang đến cho người khác áp lực tâm lý to lớn !

“Huyết...... Huyết công chúa điện hạ......” Diệp Tưởng vừa muốn mở miệng. Liền bị Vũ Sóc giữ chặt góc áo, cho hắn một cái ánh mắt.

Còn Tịch Kính không dám ngẩng đầu lên, chung quy nàng lúc trước đánh lén Nguyên Huyết Tầm, người này hiện tại muốn giết nàng rất dễ dàng .

Chỉ có Lệnh Hồ Nguyệt Quang, không kiêu ngạo không siểm nịnh, nét mặt vẫn luôn lạnh nhạt, trấn định, cũng chưa từng cúi đầu.

Nguyên Huyết Tầm không nói lời nào, một nhà ba người Diệp Tưởng vẫn chỉ có thể cúi đầu, không dám ngẩng lên, thời gian cứ thế trôi qua trong áp lực.

“Huyết Tầm......” Rốt cuộc là Vân Bích U cảm thấy không khí quá mức cứng nhắc, liền mở miệng:“Mấy vị này chính là vài diễn viên ngươi mới ký hợp đồng sao?”

Mẫu thân mở miệng hỏi thăm, Huyết Tầm đương nhiên không thể không trả lời:“Không sai, mẫu thân ! Bất quá chỉ là diễn viên của cụm rạp loại nhỏ mà thôi, tương lai còn cần ‘mài dũa’ một phen !”

Hai chữ “mài dũa” nàng nhấn mạnh, hiển nhiên nó có ý tứ trên nhiều phương diện.

Vũ Sóc biết, hiện tại chính là lúc, nàng đầu tiên chắp tay hướng phía trước nói:“Công chúa điện hạ nói rất đúng, chúng tôi học nghệ không tinh, được công chúa điện hạ không chê, đem thu vào cụm rạp Vong Xuyên, thật sự vô cùng cảm kích.”

Nói đến đây, thần sắc nàng lập tức nghiệm nghị, lanh lẹ nhìn về phía Tịch Kính quát lên:“Diệp Tịch Kính ! Còn không quỳ xuống thỉnh tội với công chúa điện hạ !”

Luận về thay đổi sắc mặt, công lực của Vũ Sóc tuyệt đối không dưới Huyết Tầm.

Người không biết thật sẽ cho rằng Nguyên Huyết Tầm đối với bọn họ có ân đức lớn lao nào đó. Mà nàng cũng biết tính cách của con gái, căn bản không đợi trả lời đã hung hăng đá một cước lên đầu gối con gái, khiến Tịch Kính không thể không quỵ xuống trên mặt đất !

Tịch Kính cũng thấy rõ tình thế, không dám làm trái ý mẫu thân, vội vàng quỳ xuống đất nói:“Công chúa điện hạ, lúc trước ta đánh lén ngươi......là ta nhất thời hồ đồ, xin ngươi bỏ qua cho!”

Thực ra Vũ Sóc biết, Nguyên Huyết Tầm không có khả năng muốn mạng của nữ nhi. Bằng không cũng không để bọn hắn tiến vào rạp chiếu phim này. Thế nhưng con gái nói thế nào cũng đã động thủ với Nguyên Huyết Tầm, ngày sau Nguyên Huyết Tầm giao cho nàng một vai tiểu tốt nào đó, Tịch Kính liền thảm rồi . Cho nên, thà rằng hiện tại cúi đầu một chút, nói ra những lời này là muốn tận lực hóa giải chuyện lúc trước !

Nguyên Huyết Tầm đương nhiên hiểu ý tứ của đối phương. Mục đích của nàng chính là lập uy, một khi đối phương đã thức thời như vậy, cũng miễn cho nàng chút phiền toái.

“Diệp Tịch Kính......” Nàng chậm rãi mở miệng:“Mẫu thân ngươi ngược lại biết cách làm người hơn so với ngươi.”

“Còn xin công chúa điện hạ thứ lỗi !” Lúc này Diệp Tưởng cũng mở miệng :“Ta dậy dỗ con gái không nghiêm, cư nhiên dám động thủ với công chúa, hy vọng công chúa niệm tình nó còn nhỏ tuổi, khoan thứ cho nó, cả nhà Diệp thị ta mang ơn với công chúa, ngày sau vượt lửa qua sông cũng không chối từ !”

Sau đó, Diệp Tưởng và Vũ Sóc đem tất cả vé chuộc cái chết trên người mình đều lấy ra, không để lại một chút, chuyển nhượng cho Nguyên Huyết Tầm ! Đương nhiên, Tịch Kính cũng bị cha mẹ mệnh lệnh phải làm theo !

“Đây là để bồi tội cho hành vi của nghịch nữ!” Vũ Sóc lập tức bổ sung:“Đương nhiên, một chút như vậy, công chúa điện hạ tự nhiên là chướng mắt , bất quá ngày sau ta sẽ toàn lực vì rạp chiếu phim Bỉ Ngạn hoa quay chụp điện ảnh để báo đáp ân tình ! Tương lai cũng sẽ quản giáo nghiêm con gái !”

Sau đó nàng quỳ xuống đất hô lên với Tịch Kính:“Nghịch nữ này, có nghe rõ hay không? Công chúa điện hạ làm người thiện lương rộng lượng, con thế nhưng lại lấy oán trả ơn? Quỳ xuống cho ta !”

Nguyên Huyết Tầm không thể không nói một câu lợi hại. Nữ nhân Bạch Vũ Sóc này rất không đơn giản a ! Đầu tiên là tặng nàng vé chuộc cái chết, nàng còn chưa nói có tha cho Tịch Kính hay không đã buông ra một câu “Công chúa điện hạ thiện lương rộng lượng”, lại còn là ở trước mặt mẫu thân Vân Bích U nói như vậy! Hiển nhiên trước đó nàng ta đã quan sát, mẫu thân cùng mình có hai tính cách khác nhau, bởi vậy cố ý giáng tội cho Tịch Kính, nếu mình không tha thứ ngược lại sẽ biến thành người “Không thiện lương không rộng lượng” !

Quả nhiên, mẫu thân mềm lòng, nhịn không được, nói:“Huyết Tầm, con nên khoan dung độ lượng đi, thật là đáng thương cho cái tâm của cha mẹ trong thiên hạ !”

Hiện tại làm sao được đây? Đem trả vé chuộc cái chết về? Như vậy ngược lại sẽ lưu lại cho mẫu thân một hình tượng “Được lý không buông tha người”! Huống chi bản thân Huyết Tầm có hiếu, mẫu thân đã lên tiếng nàng cũng không muốn làm trái. Số vé chuộc cái chết kiếm được từ đám người Diệp Tưởng, nàng toàn bộ đều chuyển cho mẫu thân.

“Được rồi ! Nể mặt mẹ ta...... chuyện cũ này coi như bỏ qua !” Nguyên Huyết Tầm tuyệt đối không phải hạng người khoan hồng độ lượng, bất quá nàng dù sao cũng là người tổng phụ trách cả một cụm rạp, chút khí độ ấy sao lại không có? Dù sao hôm nay một nhà ba người đều là thủ hạ của nàng, ngày sau có gì sai lầm sẽ lấy đó giáng tội.

“Các ngươi lui xuống trước đi...... Tú Kinh sẽ an bài nơi ăn chỗ ở cho các ngươi, mọi chuyện tiếp theo cứ nghe theo hắn.”

Vũ Sóc nhẹ nhàng thở ra, xem ra nàng đã thành công . Tin tức có được từ chỗ vị tiểu thư bán vé kia quả thực không sai, Nguyên Huyết Tầm rất có hiếu với mẫu thân, mà mẫu thân của Nguyên Huyết Tầm là người tương đối mềm lòng, cho nên nàng vừa rồi mới cố ý làm ra hành động như vậy. Lúc này được đại xá, nàng vội vàng quỳ rạp xuống đất, nói:“Cảm tạ công chúa điện hạ, cảm tạ phu nhân ! Ân đức này, Bạch Vũ Sóc khắc sâu trong lòng, tuyệt không dám quên !”

Diệp Tưởng tự nhiên cũng cùng thê tử liên tục nói lời cảm tạ, cuối cùng dẫn theo con gái cùng nhau rời đi.

“Ngươi......” Nhưng lúc này, Huyết Tầm lại chỉ Nguyệt Quang:“Ngươi một mình lưu lại.”

So sánh với Tịch Kính, Nguyệt Quang đắc tội với Huyết Tầm có thể nói là càng thêm triệt để !

Diệp Tưởng liếc nhìn Nguyệt Quang, cũng có chút lo lắng cho hắn, nhưng người ta vừa mới chịu bỏ qua cho con gái mình, hắn làm sao dám tiếp tục cầu xin Nguyên Huyết Tầm?

Sau khi một nhà ba người rời đi, Nguyên Huyết Tầm nghiền ngẫm nhìn Nguyệt Quang. Đối phương vẫn rất trấn định, không hề có nửa phần biểu cảm bất an.

Nam nhân này... rốt cuộc là thần thánh phương nào? Vì sao có thể hấp thu Huyết Trích tử?


/1014