Thiếu Tướng Ngài Khoẻ Không

Chương 42: Đi ăn

/81


Chương 42: Đi ăn

“Em đây là xem thường anh sao, 150.000 thôi mà, cho cô ấy mượn cũng không đến mức không có tiền ăn nổi cơm” Mai Hạ Văn mỉm cười, không nhịn được đem Cố Niệm Chi ở trước ngực, kiên nhẫn giải thích cho cô nghe: “Em đừng lo lắng Ngải Duy Nam là bạn học trường cấp 3 của anh, bọn anh rất quen, người nhà cũng đều biết “

“Ai lo lắng anh?” Cố Niệm Chi cả người không được tự nhiên, nghiêng đầu một cái, vỏ sò như vậy tinh xảo đặc sắc, rái tai bên trên một đôi bông tai bạch kim đinh hương ở dưới ánh mặt trời phát ra một đạo nho nhỏ hồng quang, cơ hồ chợt hiện làm mù mắt của Mai Hạ Văn.

Mai Hạ Văn theo bản năng nhấc cánh tay che ở trước mắt, Cố Niệm Chi nhân cơ hội đem Mai Hạ Văn đẩy ra, xoay người bước nhanh hướng ký túc xá đi tới.

Mai Hạ Văn cười híp mắt nhìn cô tiến vào lầu ký túc xá, mới lái xe đi.

Trên đường lại nhận được điện thoại của Ngải Duy Nam.

“Lớp trưởng, cậu thật là bạn tốt đấy! Tớ Ngải Duy Nam có lớp trưởng này làm bạn thân, kiếp này không tiếc!” Trong điện thoại Ngải Duy Nam kích động đến âm thanh đều phát run.

Mai Hạ Văn cười híp mắt nói: “Đều nói là bạn thân rồi, còn khách khí như vậy?”

“Đây không phải là khách khí, đây là cảm kích” Ngải Duy Nam tâm tình quá tốt rồi, “Lớp trưởng, gần đây đang làm gì? Cậukhảo nghiên rồi sao?”

“Không có, chuẩn bị tốt nghiệp về nhà” Mai Hạ Văn đánh tay lái chuyển hướng ra trường học đường, đi về nhà.

Dọc theo đường đi Ngải Duy Nam với hắn trò chuyện hồi lâu, Mai Hạ Văn nói đến buổi tối chính mình phải đi nhà ở thực phủ mời khách, Ngải Duy Nam ở trong điện thoại mừng rỡ nói: “Lớp trưởng! Tớ đến mấy năm không có đi đỏ nhà ở ăn cơm rồi, lớp trưởng nhất định phải ăn nhiều một chút nha, thay tớ ăn phần kia nha!”

“Ha ha ha a, nhất định nhất định” Mai Hạ Văn nói muốn cúp điện thoại, “Tớ đang lái xe, không với cậu nhiều lời nửa, gặp lại sau ”

“Ân ân ân ừ, lớp trưởng gặp lại sau!” một chỗ khác Ngải Duy Nam nhìn điện thoại mình số dư ngân hàng trong nhiều hơn 150.000 đồng tiền, tâm tình không phải thoải mái bình thường.

Nàng nhìn điện thoại di động cười miệng toe toét.

Bạn cùng phòng thọc một chút bả vai Ngải Duy Nam, buồn bực hỏi “Thế nào? Cười sỏa hề hề, ngày hôm qua còn vì mấy trăm ngàn khóc trời khóc đất, hôm nay thì không sao rồi cậu bị sao vậy ”

“Dĩ nhiên không sao tớ mượn được tiền rồi” Ngải Duy Nam đem điện thoại di động của mình cho bạn cùng phòng xem, kiêu ngạo nói: “Nhớ tớ lúc trước đã nói với cậu nam thần lớp trưởng chứ ?”

“Nhớ, nho nhã lịch sự, lại có tài có tiền, thế nào?”

“Chính là hắn cho tớ mượn, tớ mới vừa nói với hắn, hắn không nói hai lời liền chuyển cho tớ ”

Bạn cùng phòng kinh hô một tiếng: “Thật? ! Không muốn cái gì thế chân liền chuyển cho cậu mấy trăm ngàn? !”

“Nhìn cậu nói, muốn cái gì thế chân? Lớp trưởng cùng tớ quan hệ thế nào? — chúng ta là anh em thân thiết! Ha ha ha a” Ngải Duy Nam phát ra tiếng cười cởi mở cao vút.

“Lại bạn thân đây, cũng không có khả năng hỏi cũng không hỏi một tiếng, liền chuyển cho cậu mấy trăm ngàn” bạn cùng phòng con mắt hơi chuyển động, bắt Ngải Duy Nam bả vai: “Trừ phi, trừ phi hắn đối với cậu có ý tứ!”

“Làm sao có thể? !” Ngải Duy Nam nhảy cỡn lên, trên mặt đỏ một dạng, “Chúng ta chúng ta thật chỉ là anh em tốt!”

Bạn cùng phòng ôm lấy cánh tay nhìn cô, cười không nói.

Ngải Duy Nam cúi đầu nhìn thấy trong gương chính mình hai mắt thủy uông, trên mặt tươi cười rạng rỡ, so bình thường nhìn nhiều hơn, không tự chủ được an ủi săn sóc ở mặt mình, lẩm bẩm: “Có thật không?”

Lớp trưởng thật có thể, cũng thích cô sao?

“Chính xác trăm phần trăm Duy Nam, coi như người từng trải, tớ có thể nói, nam nhận với câu nói đầu tiên của cậu có thể chuyển cho cậu mấy trăm ngàn, trên đời này không nhiều, nhất định phải nắm chặt a, cố gắng lên!” Bạn cùng phòng dựng lên cái ngón tay cái cho Ngải Duy Nam.

Ngải Duy Nam hé miệng cười một tiếng, “Cảm thấy cậu suy nghĩ nhiều” cất điện thoại cô trả lời, trên lưng mình Tiểu Hương bao, “Đúng rồi, mượn được tiền, tớ phải về nhà một chuyến ”

“Nhà cậu không phải là ở thành phố C sao?”

Các nàng ở thành phố Z học đại học, từ thành phố Z đi phố thành C lái xe mất ba giờ, đi tàu cao tốc mà nói, nửa giờ đã đến, vô cùng thuận lợi nhanh nhẹn.

“Đúng vậy, tớ ngồi tàu cao tốc trở về,

Ngày mai trở lại, cậu giúp tớ che chở một chút, buổi chiều giờ học điểm tên, giúp tớ ký nha”

“Không thành vấn đề ”

Chạng vạng, Mai Hạ Văn đổi một chiếc Lake tát này SUV, tới tiếp Cố Niệm Chi ở nhà trọ đi đỏ nhà ở thực phủ ăn cơm tối.

Cố Niệm Chi ngồi kế bên tài xế Mai Hạ Văn, Phương Văn Hân, Tào Vân San cùng Vương Quân Nhã ngồi ở hàng sau.

Mai Hạ Văn còn mang một cái bạn cùng phòng lôi mạnh mẽ sinh, bởi vì hắn đặc biệt cao tráng, tất cả mọi người gọi hắn là tráng sĩ.

Sáu người một chiếc xe đi tới đỏ nhà ở thực phủ dừng lại.

Đi vào ăn trong phủ, vị tiểu thư dẫn đường mang bọn họ đi về phòng bao đã được Mai Hạ Văn đặt tốt.

Đây là một gian phòng bao sửa sang vô cùng tao nhã theo kiểu châu Âu, nóc nhà treo đèn thủy tinh lớn ánh đèn sáng chói mê ly, trên tường treo lấy một bức tranh sơn dầu nữ trần trụi, còn có một bộ Mạc Nại màu xanh đậm hoa súng.

Dựa vào tường bày mấy cái ghế salon màu vàng nhạt kim ty nhung, còn có một cái bàn trà nho nhỏ, phía trên bày cái gạt tàn thuốc, khăn giấy cùng nhiều bồn hoa nho nhỏ.

“Thức ăn đã đặt xong, bữa ăn Italy , sáu người” Mai Hạ Văn nhìn một cái hắn chính là khách quen chỗ này, gọi thức ăn kêu vị trí đều hết sức lão đạo.

Mọi người ở trên cái bàn tròn ngồi xuống, tráng sĩ bắt đầu tâng bốc Lục Trà Phương: “Trà xanh a, hôm nay cậu mặc quần áo này thật xinh đẹp, nhãn hiệu gì ?”

Lục Trà Phương ngón tay bạch ngọc đang cầm một điếu thuốc lá nhánh nữ sĩ, cao nhã mà phun ra một cái vòng khói, liếc tráng sĩ một cái, “Tráng sĩ, nếu như cậu đem nước miếng của cậu lau một chút, tớ sẽ nói cho cậu biết nhãn hiệu gì.”

 

“Tớ có chảy nước miếng sao?” Tráng sĩ bận rộn cầm khăn giấy lau miệng, kết quả phát hiện chẳng qua là Lục Trà Phương cố ý trêu chọc hắn, dửng dưng cười ha ha một tiếng, tiếp tục đối với Lục Trà Phương lấy lòng.

Phương Văn Hân khí chất tuyệt cao lại am hiểu làm trà xanh, phần lớn nam sinh hệ pháp luật bọn họ coi cô là nữ thần trọng lòng.

Mai Hạ Văn là số ít trong mấy năm sinh miễn dịch với mấy đối phương nữ thần, trong mắt của hắn chỉ có Cố Niệm Chi.

Ngồi bên cô vô cùng kiên nhẫn tỉ mỉ mang lên dao nĩa cho cô, lại nhẹ giọng hướng cô giải thích sử dụng thứ tự, còn rót cho cô một ly trà sữa.

Cố Niệm Chi thật ra thì rất muốn uống cà phê đen, bất quá trà sữa cũng thích hợp.

“Cảm ơn lớp trưởng” Cố Niệm Chi ngồi bên cạnh Mai Hạ Văn, cô bên kia ngồi là Yêu Cơ.

Yêu Cơ lấy tay chống giữ đầu, nghiêng người dựa vào ở trên bàn cơm, uể oải hỏi Mai Hạ Văn: “Lớp trưởng, lúc nào mang thức ăn lên? Vì bữa tiệc này, tớ buổi sáng liền bắt đầu ăn uống điều độ rồi ”

“Yêu Cơ, chỗ này của tớ có khúc kỳ, cậu có ăn hay không?” Thô cuồng tráng sĩ có một trái tim thiếu nữ ôn nhu, bình thường rất thích mang đủ loại quà vặt ở bên người, nhưng thật ra là đạo cụ để hắn tán gái.

Vương Quân Nhã tước hiệu Yêu Cơ, dĩ nhiên sẽ không bị tráng sĩ cái mánh khóe lừa gạt tiểu học muội này lừa, cô yêu mị mà cười một tiếng, tráng sĩ xương đều mềm ra.

“Tớ không ăn khúc kỳ, tớ muốn ăn hành tây nổ cá mực vòng “

“Mang thức ăn lên! Mang thức ăn lên! Hành tây nổ cá mực vòng đúng không?” Tráng sĩ vung cánh tay đối với cửa bao sương đứng nữ Nhân viên phục vụ kêu to: ” tới một phần hành tây nổ cá mực vòng! Lớn hơn phần!”

Mai Hạ Văn cười lắc đầu một cái, quay đầu hỏi Cố Niệm Chi: “Em có muốn ăn hay không một phần? Mùi vị rất ngon ”

“Em à? Cá rán cùng cọng khoai tây có thể không?” Cố Niệm Chi nghiêng đầu một cái.

Cô thích nhất Scotland hương vị cá rán cùng cọng khoai tây, đó là dùng dầu thức vật rán, phối hợp mới mẽ đậu hà lan nhuyễn bột, mỹ vị vô cùng.

Vật này làm vô cùng đơn giản, nhưng muốn làm tốt lắm ăn, vô cùng kiểm tra công lực.

 


/81