Xuyên Qua Làm Nông Phụ

Chương 53 - Chương 53

/91


Editor: ChieuNinh

Dưới sự trợ giúp của lão Vương ca cách vách, Lý Sở Hà mướn một xa phu thành thật ở Vương gia thôn. Trước khi đi mấy người cùng tụ tập ở nhà Lý Sở Hà, Lý Quang Xuân và Lý Nhị ca cũng được Thạch Lai Phúc vội vàng đánh xe lừa trở về. Trên bữa tiệc Thạch Lý thị cười nói với Lý Sở Hà: Cháu à, dọc đường đi cháu nhớ chú ý thân thể, lão Thạch gia chúng ta phải dựa vào cháu quang tông diệu tổ rồi!

Lý Sở Hà chắp tay nói: Thím yên tâm, Sở Hà nhất định làm ra thành tích một phen! Tương lai báo đáp một nhà thím, tại thời điểm phụ tử chúng ta khó khăn nhất, không chê chúng ta hoàn toàn nguyện ý thu lưu chúng ta, tại đây Sở Hà kính thím một ly. Lý Sở Hà ngửa đầu uống một ly, vừa xong lại rót đầy một ly giơ lên nói với Thạch Lai Phúc, Tằng Tử Phu: Đại ca, đại tẩu, các ngươi . . . Lý Sở Hà mím môi: Sở Hà ghi ở trong lòng! Cha ta còn phải ta trông nhờ vào đại ca đại tẩu còn có Lý Nhị ca chiếu cố! Cha, Sở Hà bất hiếu! Lại ngửa đầu uống cạn.

Lý Quang Xuân vỗ vỗ bả vai Lý Sở Hà, Lý Nhị ca cũng giơ ly rượu lên uống một hớp, Thạch Lai Phúc và Tằng Tử Phu nhìn thoáng qua nhau, cảm thấy hôm nay Lý Sở Hà có chút không thích hợp, chắc là phải rời đi nên buồn phiền đi, cũng không có nghĩ nhiều liền uống rượu. Thạch Lai Phúc mở miệng nói: Sở Hà ngươi yên tâm, chỉ cần có ta ở đây nhất định chiếu cố tốt cho Nhị thúc! Tằng Tử Phu ở một bên cười gật gật đầu, Lý Nhị ca cầm lấy ly rượu vừa rót đầy cho Lý Sở Hà, đứng dậy nói: Sở Hà lão đệ, Lý Nhị ta chính là một đại phu chân đất không có chính thống học qua y thuật, đều là cha ta ông nội của ta truyền thừa phương pháp dân gian thô sơ. Có thể được sự phó dạy bảo ta, Lý Nhị ta vô cùng cảm kích! Tuy ta không có đọc qua sách gì, nhưng mà đạo lý ‘một ngày làm thầy cả đời làm cha’ Lý Nhị ta hiểu! Sở Hà ngươi yên tâm! Sau này Lý Nhị ta nhất định hiếu thuận sư phó như là cha ruột. Chén rượu này ta mời ngươi, thi khảo trạng nguyên trở về cho chúng ta! Cạn!

Đám người Thạch Lai Phúc, Thạch Lai Qúy đều nâng chén, Lý Sở Hà cười nói: Nhị ca, Nhị tẩu những ngày này có nhiều quấy rầy, cạn! Thạch Thúy Cúc đối với chuyện này hơi có chút không được tự nhiên, dù sao lúc trước mình làm qua chuyện có phần xấu hổ, cầm lấy ly rượu nói: Sở Hà đệ, những ngày kia đều là Nhị tẩu không hiểu chuyện, đừng để trong lòng, những ngày này nhờ có Nhị thúc hỗ trợ chiếu cố, nếu không cũng không biết có thể thuận lợi sinh hạ Tiểu Thạch như vậy hay không. Nhị thúc, Sở Hà một chén này là vì tiễn đưa Sở Hà đệ, hai là. . . Hai là hi vọng các ngươi đừng so đo với phụ nhân ở nông thôn là ta đây, trước. . .

Lý Sở Hà cười cắt đứt lời nói Thạch Thúy Cúc, nhìn vẻ mặt xấu hổ của Thạch Thúy Cúc và Thạch Lai Qúy, còn có Thạch Lý thị hơi mất tự nhiên cười nói: Nhị tẩu, chúng ta là người một nhà, làm sao có chuyện thù hận qua đêm! Nhị tẩu nói quá lời! Cạn!

Lý Sở Hà vừa rót đầy một ly rượu cho mình, giơ chén lên nhìn Tằng Tử Phu nói: Đại tẩu, riêng ly rượu này Sở Hà ta mời tẩu! Những hài tử kia phải giao cho đại tẩu rồi, đại tẩu là một trong những người sinh thời Sở Hà ta bội phục nhất, Sở Hà đã hiểu ‘má hồng không thua đấng mày râu’! Sở Hà bội phục! Không chờ Tằng Tử Phu mở miệng Lý Sở Hà ngẩng đầu lên cạn sạch. . . .

Tằng Tử Phu cười cười: Sở Hà đệ đã khen ngợi quá mức, còn may mà có Sở Hà đệ dạy tốt, những hài tử kia xin yên tâm, ta sẽ làm hết sức. Lý Sở Hà cười gật gật đầu, trong lòng xót xa, sáng mai phải rời đi rồi, khi gặp lại còn không biết ra sao . . .

Sắc trời đã tối, bởi vì phải chăm sóc Tiểu Bùn, Cỏ Nhỏ, Tiểu Diệp Tử, Tiểu Thạch, Tằng Tử Phu và Thạch Thúy Cúc đi phòng bếp lại làm ít thức ăn nhắm rượu, nấu trà giải rượu liền trở về dỗ mấy đứa trẻ đi ngủ.

Dù sao tuổi tác của Thạch Lý thị và Lý Quang Xuân cũng lớn, chịu không được thức đêm cũng sớm trở về phòng nghỉ ngơi. Lý Sở Hà, Thạch Lai Phúc, Thạch Lai




/91